Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’-CLass 12a1-Kết Nối Bạn Bè CLass 12a1-‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
ak_toannhắn tới Các bạn lớp A1 :" Chúc các bạn ăn tết vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. ".
Vânnhắn tới các bạn trong lớp :" Chúc các bạn luôn học thật tốt! hi vọng cả lớp mình có nhiều dịp họp mặt cùng nhau!
".
Minh Tuấnnhắn tới Anh em :" nho anh em qua! hom nao lam tran nhi lau lam chua xut tung luoi chu dieu ) . cai thang bat ga cu che anh haha . i miss you. we are one.
".
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’- Chủ đề có bài mới -‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
Toàn mới xin được việc ở Dorchester và tính mang cả gia đình về thành phố này cho gần chổ làm việc. Việc trước nhất là tìm chổ ở; Toàn đọc báo và đến coi một căn nhà ở đường Dorchester Avẹ Toàn rất lấy làm vừa lòng vì nhà cũng rộng rãi mà giá cả lại rất hờị Ba phòng ngủ rộng rãi và có cả một living room to rộng dưới basement; thật là tiện để bỏ cả dàn sterio, TV, và các thứ máy móc khác xuống đó cho đỡ chật nhà cửạ Khi dọn vào vợ Toàn và hai đứa con đều hài lòng vì mỗi đứa con đều có phòng riêng. Đứa gái lên 12 còn thằng bé út thì đã 7 tuổi đầụ Ở nhà cũ chúng chí choé, tị nạnh lẫn nhau suốt ngày làm vợ chồng Toàn muốn điên cả đầu vì chúng. Gần nhà lại có các tiệm ăn và chợ của người Vietnam nên không phải lái xe đi xa như xưa nữa! Thật là một chổ ở lý tưởng.
Nhưng không phải mọi chuyện đều êm suôi như Toàn mong muốn. Mới về ở được hôm đầu là đã nghe có sự lạ rồị Đêm hôm đó khoảng 1 giờ sáng có tiếng kọt kẹt như đưa võng ở dưới basement vọng lên, rồi thì tiếng người ú ớ như bị bóp cổ. Một hồi sau thì nghe tiếng khóc nảo nề rồi thì tiếng lịch kịch vang lên. Mọi người mệt mỏi vì dọn nhà nên ngủ mê mệt chỉ có thằng bé là tỉnh ngủ nên nghe hết mọi tiếng động. Nhưng vì còn bé lại hay coi phim ma nên nó sợ co rúm người không dám hó hé tiếng nào và càng không dám ra khỏi phòng dù nó đang rất buồn đi tiểụ
Chiều hôm sau, Khi đi học về nó mới nói chuyện nó nghe các tiếng động từ basement vọng lên đêm qua cho mọi người nghẹ Bố nó gạt phăng đi, cho là nó coi phim ma nhiều quá rồi đâm ra sợ và tưởng tượng ra đủ thứ! Vợ Toàn biết tính con không nói dối bao giờ nên có vẻ tin thằng bé hơn. Nhưng rồi vẫn còn nhiều chuyện phải dọn dẹp nên mọi người quên khuấy đi cái chuyện thằng bé kể. Tối đến, mọi người trong nhà xuống living room để xem TV thì thằng bé nhất định không xuống. Nó sợ và tin là những gì nó nghe đêm qua là thật chứ không phải do nó sợ ma mà rạ
Đến khuya đó, các tiếng động lại nổi lên như hôm trước. Thằng bé trùm kín mền và co rúm cả người lại mà run. Mọi người vẫn chưa hết mệt mỏi nên vẫn ngủ như chết, chỉ có mỗi thằng bé con không phải làm gì nên tỉnh ngủ hơn và nằm mà run sợ! Hôm sau nó lại kể cho cả nhà nghe là nó vẫn nghe thấy các tiếng động ở dưới phòng living room vọng lên. Chị nó tuy cũng sợ nhưng làm bộ quắc mắt quát: "Mày chỉ tổ hù người ta thôi! Tao không có sợ đâu ma hù, có giỏi thì kêu con ma tới hù tao đi!" Thằng bé tức lắm gân cổ nói: "Có bữa nó cũng lên gặp chị cho coi!" "Có giỏi thì gặp tao đi, tao hổng có sợ đâu!" Toàn và vợ phải lôi mỗi đứa ra một chổ cho êm chuyện. Nhưng có nói thế nào đi nữa thì thằng bé cũng chẳng chịu xuống living để xem phim. Nó nói mẹ nó mang lên cho nó cái video game để chơi trong phòng mình. Mẹ nó hơi ngạc nhiên vì thằng con dám bỏ các chương trình mà nó thích thì chắc cũng có gì làm cho nó sợ lắm đâỵ Nhưng mẹ nó hy vọng là vài bữa quen nhà rồi mọi việc sẽ đâu vào đấy thôị Chắc là nó lạ nhà không ngủ được rồi nghe tiếng động do chuột hay mèo hoang rồi tưởng tượng ra ma quáị
Khoảng nửa đêm đó tiếng động tiếng rên khóc lại nổi lên như mấy hôm trước. Rồi thì im lặng và rồi tiếng thét vang lên từ phòng của chị nó! Toàn và vợ chạy vội sang thì thấy con bé mặt tái xanh, mắt thất sắc nhìn ra cửa phòng. Vợ Toàn lại ôm con hỏi rối rít việc gì đã xảy ra vậỵ Một lúc sau con bé mới nói ra lời, "Con ma với cái thòng lọng đứng ở cửa phòng con đó!" Thằng bé đã có mặt ở đó từ lúc nào nói chen vào: "Thấy chưa, còn bảo người ta hù nữa không!" Toàn và vợ hơi hoang mang, nhưng cố dỗ cho các con yên tâm. Khi đi trở về phòng thì cả hai đứa bám theo chứ nhất định không chịu ngủ một mình trong phòng của chúng nữa! Toàn đành phải cho cả hai đứa theo vợ chồng mình về ngủ chung cùng giường. Toàn định bụng sẽ làm cho mọi việc sáng tỏ để vợ và các con hết sợ!
Đêm hôm sau, thứ Bảy, hai đức bé vẫn đòi ngủ chung phòng với bố mẹ! Toàn không biết làm sao hơn là phải để chúng ngủ chung. Tối đó vợ chồng bàn với nhau sẽ cố thức để xem việc sẽ xảy rạ Nhưng đợi đến nửa đêm mà chẳng thấy động tỉnh gì. Hai đứa bé ngủ đã lâu rồi, Toàn thì mới thiếp đi được một lúc, còn vợ Toàn thì vẫn còn thức. Tuy thế cũng đang trong tình trạng mơ mơ màng màng nửa tỉnh nửa mệ Bổng nghe tiếng cửa phòng mở ra nhè nhẹ!