Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’-CLass 12a1-Kết Nối Bạn Bè CLass 12a1-‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
ak_toannhắn tới Các bạn lớp A1 :" Chúc các bạn ăn tết vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. ".
Vânnhắn tới các bạn trong lớp :" Chúc các bạn luôn học thật tốt! hi vọng cả lớp mình có nhiều dịp họp mặt cùng nhau!
".
Minh Tuấnnhắn tới Anh em :" nho anh em qua! hom nao lam tran nhi lau lam chua xut tung luoi chu dieu ) . cai thang bat ga cu che anh haha . i miss you. we are one.
".
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’- Chủ đề có bài mới -‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.
Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất Chỉ khi nào lo sợ em đi mất Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi.
Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.
Anh xin lỗi vì những phút dịu êm Được ở bên em mà anh không trân trọng Trái tim yêu ngày xưa từng cháy bỏng Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.
Để một ngày khi năm tháng trôi qua Anh giật mình nỗi nhớ em da diết Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết Em chính là bờ bến của đời anh.
Chỉ còn lại những điều rất mong manh Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em
Anh biết Chẳng khi nào em hiểu được anh đâu Những suy nghĩ và ước mơ ấp ủ Những mảnh hồn tan theo theo cơn vẫn vũ Những nỗi đau sâu thẳm trái tim gầy
Anh biết Chẳng bao giờ em hiểu được anh đâu Những vết sẹo thời gian không lành trong quá khứ Những mảnh vỡ của tâm hồn vẫn còn đang mưng mủ Những đớn đau, mất mát thủa ban đầu
Anh biết Chẳng bao giờ em hiểu được anh đâu Làm sao hiểu mạch sóng ngầm dưới đáy Làm sao thấy dòng nham thạch trong anh đang bùng cháy Lửa tình yêu, chẳng biết tắt bao giờ….
Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa Hay về một người nào đã chết Không phải chuyện ngã lòng trước chông gai mỏi mệt Hay một phút yếu lòng nói dối trước tình yêu
Em cứ nói đi, cứ nói biết bao nhiêu Thì câu chuyện tình, chuyện đời vẫn thế Anh vẫn là anh, vẫn tiếng cười ngạo nghễ Em lại là em, anh lại trở về anh
Đừng nhắc lại lời xin lỗi chân thành Mong manh lắm, nếu phải kìm nước mắt Nếu đã một lần, em thấy lòng đau cắt Thì đấy là anh, là phút cuối cùng
Hãy cứ nói đi chớ có ngại ngùng Có gì đâu, còn gì đâu nữa chứ Con Gấu Mèo vẫn nằm vô tư lự Nó bảo rằng chuyện mình chẳng đáng đâu
Đừng bảo anh mình hôn nhau lần cuối thật sâu Để sau này không có nhiều tiếc nuối Thì em ơi những điều là sau cuối Suốt cuộc đời chẳng quên nổi đâu em
Đừng bảo anh nếu nhớ hãy lấy ảnh ra xem Con Gấu Mèo cũng bảo chuyện chúng mình không đáng Đừng bảo anh thử đi về dĩ vãng Chẳng còn gì níu nổi bước hai ta
Em hiểu lòng anh, anh hiểu hai ta Sẽ chẳng còn gì cho nhau nữa cả Những nụ cười, ánh mắt, hay bờ vai êm ả Em hãy quên đi, em cố quên đi
Nếu có đứa hỏi chúng mày giờ gọi nhau là gì? Anh sẽ gọi em là kỉ niệm Để một ngày nếu có điều màu nhiệm Kỉ niệm sẽ về đúng chỗ bên anh.
Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa Hay về một người nào đã chết Không phải câu chuyện tình yêu đã hết Chỉ là một người đã chán rồi đi...
Aki Kokoro
Những ngôn từ mộc mạc, đơn giản không hoa mĩ nhưng cảm xúc thì lắng đọng !
Thất tình có đau lắm không anh? Hăy ngồi yên để em băng cho nhé Em sẽ băng thật dịu dàng, thật khẽ Ngủ ngoan nào, rồi anh sẽ hết đau
Vết thương này rồi sẽ qua mau Bởi thương yêu em ấm nồng như lửa Bôi cho anh thêm “thuốc thời gian” nữa Ngủ ngoan nào, ôi dĩ văng thưở xưa
Đững nhắc lại nhé anh, kẻo em khóc bây giờ Anh còn đau, lòng em còn đau đớn Thấy không anh giữa cuộc đời rộng lớn Hạnh phúc vô cùng khi ta gặp được nhau
Quên nhé anh, những gì là đớn đau Quên nhé anh, những gì là dĩ văng Nắm chặt tay em cùng bước về ánh sáng Trên đường đời phía trước rộng thênh thang.
Em sẽ không khóc đâu Đó là trò trẻ con - anh vẫn thường bảo thế Mà em đâu còn là đứa trẻ...
Dĩ nhiên, chia tay là tiếc nuối và có thể xót xa Cũng có thể day dứt Và ám ảnh Nhưng, mọi chuyện sẽ qua
Em sẽ không khóc đâu Người đời có ai thừa nước mắt? Anh chỉ là người xa lạ, với em Cũng như em, với anh...
Em sẽ không khóc đâu Chỉ là một hạt bụi đường làm mắt đỏ Và xung quanh có nhiều người quá Người ta đang níu áo nhau Người ta đang vẫy chào nhau Người ta đang tiễn biệt nhau...
Em sẽ không khóc đâu Khi con tàu chuyển bánh Anh sẽ mờ dần như ảo ảnh Như một điều ngốc nghếch đã qua
Anh đã ở rất xa Chẳng còn ai nhìn thấy Nước mắt em sẽ chảy Cho những kiêu hãnh, lỗi lầm Cho những tổn thương... Cho em và cho anh Cho những ngày xưa cũ Không còn ai cười nữa...
Chiều nay anh về trước biển Tháng sáu trời cũng chẳng buồn mưa Biển không còn mặn như ngày xưa Cái ngày anh nắm tay em cùng nhảy sóng, Dẫm chân lên bờ cát, cát không còn nóng Sóng qua đã vội ướt mềm. Tia nắng muốn ngả xuống bậc thềm Còn vướng víu trong tán lá. Cơn gió hối hả Thổi đám mây về cũng đã muộn mằn. Cúi xuống những đụn cát nhỏ lăn tăn Con dã tràng sợ gì mà trốn mất Hàng phi lao cúi đầu gà gật Nắng đổ nghiêng chiều.
Đồi sim giờ đã mất đi nhiều Dẫu còn cũng chỉ mọc lưa thưa Duy nhất vạt cỏ vẫn như xưa Ướt mềm, êm dịu Bàn chân trần bước lên ngượng nghịu Lá cỏ toả hương. Lạc lõng khoảnh khắc yêu thương Muốn đưa em về chốn cũ Tiếc tình ta chẳng đủ Kéo em về. Gió thổi trôi mất lời thề Thôi thì quên lãng nặng nề mà chi.
Không phải quá khứ, chỉ là ngày hôm qua Khi chiếc lá vàng rụng rơi trước cửa Khi vầng trăng khép mình còn một nửa Khi cánh chim bay khuất cuối chân trời.
Không phải tiêc nuối, chỉ là giọt nước mắt rơi Xót xa cho một thời ta đã mất Không phải khổ đau, chỉ là một lần ta khóc Là nước mắt cho ta, là nước mắt cho mình.
Không phải oán hờn, chỉ là một phút lặng thinh Để em đưa ta về lại thời xưa cũ Để ta ngắm nhìn em ngàn năm say ngủ Để thêm một lần, nhờ gió gửi nụ hôn.
Không phải đớn đau, chỉ là một phút đập dồn Trái tim ta cũng theo em yên ngủ Một thời đau, một đời qua đã đủ "Hãy ngủ đi nào, hỡi trái tim của ta".
Còn lại gì cho năm tháng đã qua Một thời yêu, và một đời tiếc nuối Một người đi mãi, và một nguời theo đuổi Quá khứ nào trở lại ở tương lai.
Không phải ngày sau, sẽ chỉ là ngày mai Ngày xanh thắm cho hai ta đoàn tụ "Để trái tim anh sau bao ngày say ngủ Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em"
Thầy văn học đọc câu phương ngôn "Khi biết yêu người ta bắt đầu nói dối" Có đúng thế không, hở bạn bè cùng tuổi? lứa tuổi bắt đầu yêu Sáng nay em gửi gì qua ánh mắt nheo mà khiến anh đêm về khó ngủ. Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ ngày ngắn vô cùng- không đủ để nhìn nhau. Đừng ai hiểu lầm ai muốn làm cao, dù đôi lúc ngó lơ sang chỗ khác. Thì ra, thầy bảo mà đúng thật Khi yêu trước tiên mình tự dối mình Rôì nếu lỡ bạn bè nhắc đúng một cái tên tự dưng em quá chừng xấu hổ má đỏ bừng và không cười nói nữa Có ai hỏi :" Hắn đấy à?" vội đáp:" còn lâu! " Và anh thì có khác gì đâu cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận. Ai lại dám tỏ bày niềm xúc động nên bất ngờ phải nói "có" thành "không" Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía ? Tự dưng em không dám lên lớp trễ chỉ sợ anh chê: con bé ấy lười ! Tự dưng em vui hơn và anh càng thấy yêu đời Anh đi dạo thường xuyên hơn ngang căn phòng em ở Em cũng chợt thích ngồi bên cửa sổ chỉ cần một cái nhìn là hai đứa sẽ ngủ ngon Nhưng bạn bè ơi, đừng tìm hiểu gì hơn em sẽ bảo em chỉ ngồi hóng gió anh sẽ giải thích rằng anh đi ngang căn phòng đó như đi ngang bao căn phòng khác của trường Khi biết yêu ai cũng ngỡ mình rất bình thường dù thật sự có rất nhiều thay đổi mà thay đổi trước tiên là bắt đầu nói dối nhưng là sự nói dối vụng về trẻ nít rất dễ thương Và dĩ nhiên là đáng được khoan dung hãy tha thứ cho những người vì bắt đầu yêu nên bắt đầu nói dối.
Chỉ một lần ... Cơn mưa hạ rơi rơi Em bỗng đẹp như một thời con gái Anh bỗng ngẫn ngơ đứng nhìn mê mải Sân trường vắng người nên mắt ngoái tìm nhau Chỉ một lần ... Em e thẹn gật đầu Mưa như ngừng rơi trong trí anh từ đó Anh đã ấp úng những gì không nhớ rõ Nắng bổng ửng hồng sưởi ấm một tình yêu Chỉ một lần ... Anh khờ khạo bao nhiêu Không kịp hiểu dù một điều giản dị Bởi trái tim đã làm nhoà lí trí Anh chỉ thấy buồn như không thể buồn hơn Chỉ một lần ... Trong trống trải cô đơn Em chợt khó hiểu với giận hờn vô cớ Anh dẫu vô tư đã bắt đầu biết sợ Rằng ta sẽ không đi hết con đường Chỉ một lần ... Mưa đã biết yêu thương Mưa rơi ngoài sân trong lòng anh vỡ Anh như chết đi giữa niềm nhung nhớ Mỗi hạt mưa rơi còn thấy bóng hình em Cứ mỗi lần ... Mưa nhè nhẹ trong đêm Phố hiu quạnh với anh đèn lay lắt Anh trống trải với cửa lòng đóng chặt Nghe tiếng mưa rơi còn nhớ hôm nào ...
Ngày sẽ đến Và, mùa sẽ qua Chim gọi nhau góp lá về xây tổ Ta gặp nhau cuối đường một chiều hoa tím nở Một chiều gió về Kỷ niệm rớt trên tay Ta trở về như thể bắt đầu yêu Em tập đánh vần tên một người xa lạ Tập quay đi Khi bắt gặp một ánh nhìn vội vã Tập nói không với những lá thư xanh Em tập làm khổ một kẻ ngốc như anh Xây tường ngăn sông dựng rào cấm chợ Hô gió gọi mưa bày binh thách đố Anh đơn độc một mình choáng váng lao đao Sắp buông xuôi mới biết chẳng tài cao Tự hỏi mình Một kẻ ngốc yêu em hay anh hùng chiến bại Không, chỉ anh thôi Một thời không ngần ngại Thời chỉ biết yêu em và, cứ thế Lên đường Chỉ biết trái tim lỗi nhịp bất thường Như chiếc lá đầu tiên sau mùa ảm đạm Như giọt nước đầu tiên rơi xuống vùng khô hạn Và hạnh phúc sau cùng từ đó, đơm hoa Ngày sẽ đến Và, mùa sẽ qua Anh nhìn thấy em nơi cuối đường Tóc vẫn xanh ngát trời thiếu nữ Tóc bay qua ký ức thanh xuân của mẹ Ánh mắt tròn đầy - hoài niệm dấu yêu, cha Anh đứng bên này biết em có nhận ra Một nửa thời trai trẻ dành cho em cả đấy Hoa vẫn nở bên đường Xin em hãy nhận lấy Một đoá cuối chiều, tim tím bâng khuâng...
Tôi đi tìm em, còn em đi tìm ai Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung Gần nhau sao chẳng yêu cùng Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình Trái tim tôi vẫn để dành Cho em, người vốn vô tình với tôi
Còn em lại đi tìm người Tôi không ghen, chỉ buồn thôi thật buồn Cái bông hoa nở giữa vườn Hương thơm nhiều lúc lại thường bay xa
Thôi thì tôi đó em đây Không yêu nhau nữa dẫu đầy thương yêu Mong em yêu và được yêu Đừng như tôi cứ một chiều tương tư
Đừng đẩy em về phía không anh Về phía ấy, phía không anh xa lạ Vòng tay ấy, vòng tay người xa lạ Dẫu xiết chặt thế nào vẫn không phải là anh.
Sóng gió cuộc đời xô thuyền tình chao đảo Nếu một mình anh chẳng chống chọi được anh ơi Một mình em cơn bão sẽ nhấn chìm Và tất cả sẽ không còn gì nữa.
Dù phía trước có vòng tay chờ đợi Nhưng em vẫn mong rằng vòng tay đó của anh Của riêng em như những ngày tháng củ Của chúng mình, của chỉ em - anh.
Bản thân cuộc sống đã có quá nhiều màu sắc Thì anh ơi đừng thêm màu sắc nữa làm gì Nhiều màu sắc quá bức tranh không có nghĩa Xin anh hãy kéo em về bên ấy