Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’-CLass 12a1-Kết Nối Bạn Bè CLass 12a1-‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
ak_toannhắn tới Các bạn lớp A1 :" Chúc các bạn ăn tết vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. ".
Vânnhắn tới các bạn trong lớp :" Chúc các bạn luôn học thật tốt! hi vọng cả lớp mình có nhiều dịp họp mặt cùng nhau!
".
Minh Tuấnnhắn tới Anh em :" nho anh em qua! hom nao lam tran nhi lau lam chua xut tung luoi chu dieu ) . cai thang bat ga cu che anh haha . i miss you. we are one.
".
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’- Chủ đề có bài mới -‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
Số bài : 31 Số tiền : 24320 Điểm thanks : 5 Sn : 19/12/1993 Đến từ : hp Nghề nghiệp : hs Thú cưng :
Liên hệ: em mộng mơ:
23062011
Người Việt Nam
(Người post: em mộng mơ)
Cứ mỗi lần vào lớp Law and Government, là thế nào nó cũng được thầy S. nở 1 nụ cười và chào nó trước. Bao giờ cũng vậy, chỉ 1 nụ cười ấm áp của thầy mà cho dù cả ngày học bận rộn, không có giờ ăn trưa, nó vẫn cảm thấy thoải mái cho tiêt học cuối cùng.
Nó còn nhớ ngày đầu tiên đến lớp, loay hoay đang tìm chỗ ngồi thì thầy đến bên nó, nhẹ nhàng hỏi: "Ann, thầy nghe nói hè vừa rồi con về Việt Nam hả? Gia đình con ở bên đó ra sao rồi?"
Nó ngước mắt nhìn lên, lại thấy nụ cười ấm áp của thầy. Nó nói như reo: "Oh! Thầy! Gia đình con vẫn khỏe. Con cám ơn thầy." Thầy hỏi tiếp: "Vậy con thấy Việt Nam thay đổi nhiều không?" Nó trả lời: "Dạ nhiều lắm... Nhiều đến nỗi con ko nghĩ con đang ở Việt Nam nữa."
Yêu sao người Việt Nam, đẹp màu da pha mưa nắng. Lấp lánh trong màu mắt cháu con nòi giống máu tiên rồng. Thời cha ông sức gai chông, ngàn năm lưu dấu non sông, đẹp mãi nhé những tâm hồn VN dấu yêu.
Nó mới học ở trường chừng 2 năm nay, vậy mà hầu như thầy cô giáo nào cũng biết về nó. 1 cô bé có giọng Mỹ đậm chất Á Đông (mẹ nó thường chọc: "Giọng còn dính tí nước mắm") nhưng rất chăm chỉ và luôn kính trọng người khác... Nó học không giỏi nhưng ngoan và hiền, làm ai cũng thương và quý mến.
Tối hôm qua nó mua cái đĩa nhạc mới... Đường về nhà còn khá xa mà nó thì cũng buồn buồn nên nó mở cái đĩa nghe thử... Rồi tự nhiên giọng hát của 1 nam ca sĩ cầt lên:
Qua bao cuộc đời đổ thay, người Việt Nam luôn kiên dũng. Tiến bước lên cùng với trái tim nồng ấm giữa bao đời. Cùng cha ông sức phi thường, nhịp chân ta bước lên đường cùng đất nước tiến nơi xa trường. Cha ông tự bao đời, vang trong hồn con cháu. Nghe bao lời thiết tha, như giọng hát ru dìu đưa con đi ngàn hướng.
Cuộc chiến Việt Nam đã qua, nhưng nỗi đau và dư âm của nó vẫn còn hiện lên rõ nét... Đâu đó trên lãnh thỗ Việt Nam vẫn còn nhưng em bé bị chất độc màu da cam hành hạ, đâu đó ở Vietnam vẫn còn những gia đình vẫn còn nghèo đói, vẫn còn những trẻ em bụi đời... Nhưng cũng phải nói đến 1 Việt Nam đang dần khởi sắc... Giống như 1 bãi cỏ hoang sau cơn mưa, Vietnam thay đổi đến độ nó cũng ko ngờ... Nhiều thành phố lớn hơn, đời sống cũng ổn định hơn 1 chút...
Người VN dòng máu rồng tiên. Người VN nung nấu tim mình, ngọn lửc thiêng đót cháy tâm hồn tình yêu thương đất nước. Người VN rợp bước trời đông. người Việt Nam chung chí 1 lòng cùng đứng lên tiếp bước oai hùng, người Việt Nam tiến lên. Việt Nam tiến lên, Việt Nam tiến lên cho quê hương ngời sáng, trời đông thêm rạng ngời.
Nó tự hào là người Việt Nam... Dẫu cho rằng Việt Nam vẫn không là 1 trong những cường quốc nhưng nó vẫn còn có niềm hy vọng về 1 tương lai phía trước... Khi mà nó trưởng thành, đã hoàn thành xong chương trình học ở Mỹ... Nó sẽ về lại Việt Nam... Nó tin chắc là vậy... Không nơi nào bằng quê hương mình đâu....