Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’-CLass 12a1-Kết Nối Bạn Bè CLass 12a1-‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
ak_toannhắn tới Các bạn lớp A1 :" Chúc các bạn ăn tết vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. ".
Vânnhắn tới các bạn trong lớp :" Chúc các bạn luôn học thật tốt! hi vọng cả lớp mình có nhiều dịp họp mặt cùng nhau!
".
Minh Tuấnnhắn tới Anh em :" nho anh em qua! hom nao lam tran nhi lau lam chua xut tung luoi chu dieu ) . cai thang bat ga cu che anh haha . i miss you. we are one.
".
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’- Chủ đề có bài mới -‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
Thể loại:hài...tình củm....đau...buồn...vui...lẫn lộn...(Nói thế đã^^!) Tác giả:Kid...(biệt danh người ta gọi nhóc đó) Notes: Vài lời đầu trước khi vào truyện nà.......p3" mới tập viết thôi đó...nên có gì mọi người góp ý cho p3" với.... ______Kiểu cách truyện_______ Khi đọc truyện các bạn phải có óc tưởng tượng thật cao mà cần có óc tưởng tược đó phải uống sữa Fristy tăng trí năng lực cao...(Ý...sr các bạn nhá...p3" mê xem quảng cáo nên bị nhiễm bệnh ời)...phải luôn nhớ là có trí tưởng tượng đó mới biết câu chuyện nói cái gì...Nói như thế có nghiêm trọng không nhỉ Thôi...bà dẻm đủ rồi...bé vào phần giới thiệu nhân vật đây _____Các diễn viên ăn khách_____ *Tulip: Đầu tiên là Tulip...cô có phải tiểu thư hay không thì đọc truyện sẽ rõ.Năm nay 16 tuổi...sở hữu một vẻ đẹp thuần khiết mà đến nỗi con khỉ nhìn cũng chết mê chết mệt...đặc biệt cô rất rất kém thông minh.....
Tính cách:điên loạn thất thường...đó chỉ là cách Kid nói quá lên thôi chứ thật ra Tulip là con bé mà Kid thấy bướng bỉnh nhất và điên hết chỗ nói...^^! *Layon Cô bạn nối khố với Tulip...nhìn rất dễ xương và cá tính.Một vẻ đẹp khác với Tulip.Ngược với Tulip,cô học giỏi hơn Tulip rất nhiều...đạt chỉ số IQ rất lớn đấy Tính cách:đã là bạn nối khố thì rất là hạnh phúc khi thừa hưởng cái niềm vui đó...ý Kid là điên loạn như nhau. *Ren Hoàng tử ư....ai mà biết được nhỉ...cậu ta có một vẻ đẹp mà con gái nhìn vào không đổ cũng xiêu vẹo.Đặc biệt cái nụ cười đó...ui chao nhìn mà mê kinh khủng.Năm nay 18 tuổi...văn võ song toàn.
Tính cách:Cố chấp...luôn làm người ta đau tim vì những trò nghịch đời của mình...và cái tính cố chấp đó khiến bao người phải suýt ra đi tìm đường cứu nước. *Nicky Em trai của Ren...tuy là anh em nhưng 2 người có vẻ đẹp rất là khác nhau,17 tuổi...rất cá tính Tính cách:rất tình cảm nhưng cũng rất hoan nghịch chẳng khác gì thằng anh trai mình.Làm cho mọi người thất điên bát đảo Và rồi mọi chuyện bắt đầu............
Đó là một buổi tối đẹp trời...đẹp ơi là đẹp...đẹp kinh khủng...đẹp *******...đẹp vô nhân đạo...đẹp ơi là đẹp...khung cảnh đẹp ấy có muôn ngàn ngôi sao trên trời...có ngôi sao nhỏ...có ngôi sao to...có ngôi sao vừa...có ngôi sao méo...có ngôi sao xấu...có ngôi sao đẹp...nói chung là có sao...dưới bầu trời đầy sao đó,có hàng loạt ngôi nhà lớn bé khác nhau....trong hàng loạt các ngôi nhà lớn bé khác nhau đó,có một căn nhà be bé xinh xinh...và trong căn nhà bé bé xinh xinh đó có 1 tiếng la thét rất rất là du dương.............. _Á.............Tulipppppppppppppppppp.......Dẹp ngay cái trò thả hoa thúi trong nhà đi chứ...Sao con lì vậy....hôi quá à _Haha....kệ LyLy tỷ tỷ á...con đây hông chịu trách nhiệm đâu... _Đứng lại cho mẹ...dọn cái đống đồ này của con đi nhá _Ngu sao đứng lại cho LyLy tỷ tỷ bắt con dọn dẹp hả... Tulip chạy vòng quanh cười đắc chí....đang trong tình thế hỗn loạn...một tiếng nổ lớn xảy ra...dẫn đến mùi thơm thum thủm lại bốc lên nơi cậu con trai đang ngồi lại một lần nữa khiến Tulip ôm bụng cười _Haha...Nike ơi...em phải biết kiềm chế mình chứ...hôi quá...hôi quá... _Chị...không phải em...thôi cái trò phá người đi chứ...hèn gì...16 tuổi đầu không có ai yêu _XÍ...còn hơn em à...lớn rồi mà phóng xá bậy bạ....hahahaaaaaa _Chị........._Nike đỏ mặt lúng túng _Khà khà....ta bắt được con rồi nhé Trong một phút sơ hở,Tulip đã đứng yên một cách không đề phòng.Cô vùng vẫy _LyLy tỷ tỷ...bỏ con ra......>"< _Đáng đời chị..._Nike lè lưỡi _Đi dọn đồ cho mẹ... _Bỏ tay ra đi mà...con buồn...buồn...muốn giải quyết lắm...thả con ra đi... _Không thả...đừng hòng lừa được mẹ nhá _Mẹ không thả con giải quyết đây ráng chịu nhá...Con làm nè... _Thôi...vào phòng vệ sinh ngay cho mẹ nhờ...nhanh _Con đi đây Tulip chạy một mạch lên lầu...và rồi cô quay xuống cười ha hả _Bị lừa nữa nhé...tỷ tỷ yêu của con...._Tulip nháy mắt rồi cười ha hả chạy về phòng mình. Cô đóng phòng lại rồi đi lui đi tới nghĩ đến những chuyện phải làm cho cái lớp loạn lên...=>phong cách điên tàn đó...Và rồi...cô cười đắc chí cầm cái điện thoại của mình bấm đến số máy quen thuộc.Và bên kia đầu dây...tiếng chuông vang lên: "Chai...bao..nhôm...nhựa...dép...bán...không...có điện thoại nữ vương....chai....bao....nhôm..." _Alo...mày đó hở Tulip? _Tao đây....mày đang làm gì vậy Layon _Suy nghĩ về những vấn đề sẽ làm cho bọn lớp mình thất điên bát đảo ấy mà _hà hà...tao có kế hoạch rồi... _Thiệt hả? _Ừ...tụi mình lấy phân bò rải khắp nơi ở lớp...tao bảo đảm bọn đó không mửa cũng ọe _Ý kiến hay đó...nhưng ngày mai tụi mình phải dậy thật sớm mới mong làm được điều đó _0k...mai mày qua nhà tao nhá _0k lun _Thôi...giờ bản cô nương phải giữ long thể của mình...xin cáo từ các hạ _Cáo từ Tulip dập máy rồi thả người xuống chiếc giường nho nhỏ của mình.Cô phá lên cười _Haha...mai sẽ có chuyện hay để xem đây... Tiếng cười không được bao lâu đã thay vào đó là tiếng ngáy khò khò của một giấc ngủ ngon...........
_Tiểu thư....dậy...dậy...sáng rồi ạ _Sáng đâu mà sớm vậy...LyLy tỷ tỷ cho con ngủ lát nữa mà _Tiểu thư nói gì vậy...dậy đi chứ... Tulip ngồi dậy mắt nhắm mắt mở nói _Lyly tỷ tỷ.... _LyLy tỷ tỷ là ai vậy tiểu thư? _Sao gọi con là..............AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA Chưa kịp nói xong,Tulip hét lên hớt hải....Cô hỏi _Nè nè...mấy người làm gì vậy....thấy tôi đẹp nên muốn bắt cóc hở _Tiểu thư nói gì nô tài nghe không hiểu gì hết.... _Cút...cút...ra khỏi phòng tôi... Thế nhưng bọn người hầu vẫn đứng đó khiến Tulip bực mình...Cô nhanh trí chỉ _Nè...có cái con gì kìa Bọn người hầu nhìn theo hướng chỉ của Tulip _Con gì...đâu...đâu... Tulip cười thầm _Haha...ngu dữ... Tulip bỏ chạy,thoát khỏi căn phòng,một khung cảnh lạ đang ở trước mắt...không phải là căn nhà nhỏ bé của Tulip nữa mà thay vào đó là căn biệt thự rất to và rất đẹp y như 1 cung điện tráng lệ.Đang ngắm nhìn bỗng Tulip nghe tiếng nhao nháo _Tiểu thư...về phòng...chuẩn bị....tiểu thư Tulip co giò chạy...khiến lũ người hầu chạy theo như trò chơi rồng rắn lên mây.Tulip đắc chí cười _Chạy đi...aa...chạy nữa đi....haha...vui quá Bỗng,tiếng quát phát ra từ trong nhà _Tulip....dừng lại ngay...đường đường là một công chúa mà chạy lung tung sẽ đánh mất phẩm giá của con ngay Nghe gọi tên,Tulip dừng lại đưa cặp mắt về phía người đàn bà vừa xuất hiện.Tulip sững sờ khi nhìn thấy vẻ đẹp đó của bà...Tulip bỗng hỏi _Xin lỗi...bà là ai...sao biết tên tui vậy _Ta là LinhLinh mẫu hậu của con mà...sau một đêm ngủ dậy không muốn nhận mẫu hậu sinh ra con nữa hở _Cái gì............?Bà mà là mẹ của tôi?Gì mà mẫu hậu với mẫu tử......mọi người đang chơi trò gì vậy...tui nghe không hiểu gì hết _Con bị sao vậy...chả lẽ bị chấn động vì tin hôm qua? _Tin gì cơ...? _Chuẩn bị đi còn đến đó nữa...Linh Miêu mau giúp ta trang điểm cho con bé _Dạ...nữ hoàng _Ê...nè....các người định đưa tôi đi đâu...thả tôi ra.... Linh Miêu giữ chặt bàn tay của Tulip và đưa cô trở lại căn phòng đó.Linh Miêu nói _Thưa tiểu thư...xin mời cô chọn áo quần ạ _Áo quần cái khỉ gì chứ _Tiểu thư chỉ có 5 phút...nhanh lên Tulip nhăn mặt,và cô bỗng xô đẩy Linh Miêu chạy vụt ra khỏi phòng...nhưng nào ngờ,ngang cánh cửa,cô bị dội lại văng ngược ra đăng sau.Tulip ngồi dậy xoa xoa _Ui da...đau cái mông tui rùi...bắt đền cái mông cho tôi đi _Xin lỗi tiểu thư nhưng đó là màn bảo vệ phòng khi cô chạy trốn...giờ xin cô quay vào thay áo quần _Hứ... Tulip tức tối quay đi.Cô đến tủ đồ và chọn ra bộ đồ hip hop để mặc.Cô cột áo lên để hở phần rốn trông hết sức rất thu hút...cộng với cái mũ khiến cô rất đẹp... Tulip vừa trở ra thì một tràng diễn văn dành tặng cô vang lên _Ăn mặc kiểu gì vậy hả tiểu thư...cô là con gái phải kín đáo chút chứ...ăn mặc thế không được...vào thay ngay bộ khác. Tulip tức tối hất cái mặt về phía Linh Miêu _Ê nè...tui là tiểu thư hay cô là tiểu thư vậy...dám ra lệnh cho tôi hả _XIn lỗi tiểu thư nhưng nữ hoàng cho phép tôi làm vậy...bây giờ đi thay đồ ngay... Tulip chau mày quay đi...1 lát sau cô trở ra với bộ đầm ngắn nhưng trông cô có vẻ xinh xắn hơn khi nãy rất nhiều.Linh Miêu gật gù _Tạm được...bây giờ xuống phòng khách thôi....nữ hoàng đang đợi... Linh Miêu lại lôi tay của Tulip đi...Họ gặp nữ hoàng ngay tại sãnh đường và cùng nhau lên xe.Tulip ngỡ ngàng hỏi _GÌ đây...hiệu Méc xì đét...lần đầu tiên tui ngồi lên xe này đấy _Con nói gì kì vậy...con đi nhiều lần lắm à Tulip... _Mà bà nói bà tên gì nhỉ...Linh...Linh Tinh... _Ta là mẹ con mà con không nhớ tên là sao hả? _Ai biết Tulip đáp ngang rồi nhìn ra đường mong sẽ tìm được thành phố quen...nhưng thôi rồi...cô không biết con đường nào ở đây...không hề biết đây là nơi nào...Tulip lo lắng...chiếc xe đưa cô đến hết nơi này rồi đến nơi khác và cuối cùng dừng lại tại một tòa lâu đài sừng sững ở phía bắc của khu rừng.Tulip mở mắt nhìn và thốt lên _Wow...đây là đâu vậy.....sao to dữ vậy _Theo ta Tulip Tulip gật đầu và theo bà LinhLinh vào bên trong.Bên ngoài đẹp bao nhiêu thì bên trong tráng lệ bấy nhiêu.Tulip hết đi đến ngạc nhiên này lại đi đến ngạc nhiên khác.Bà LinhLinh quay lại nhìn Tulip nói _COn đợi ta ở đây...ta đi gặp vua Roenxi _Ừk _Không được chạy lung tung...không được gây sự với người khác nếu không ta phạt con đó _Biết rồi biết rồi...nói nhiều vậy Sau khi bà LinhLinh đi,Tulip loanh quanh xem những bức tranh được khắc họa một cách độc đáo rồi cô thả mình xuống chiếc ghế nệm đó thảnh thơi.Đôi mắt cô đăm chiêu nhìn về phía cái cầu thang cung điện mà không rời...do đó cô không hề phát hiện ra có một người đang nhìn trộm cô. _Nè....tiểu thư là con nhà ai.... Nghe tiếng người...Tulip cuối rạp mặt xuống nói _Tui...Tui....con Lyly...ý con của kái bà Linh Tinh mới đi cùng tôi đó _Linh Tinh....hà hà........? Tulip tức lộn máu khi nghe giọng cười...cô dùng hết lực thu nắm đấm dộng ngay mặt của người đó.Vẫn không nhìn xem người đó là ai,tulip cười với giọng đắc thắng _Cười hả...dám cười tui hả....cười là cười cái con khỉ _Ui da....tiểu thư làm gì mạnh tay vậy... _Tulippppppppppppppp........sao con dám đánh hoàng tử Nicky hả....thật không ra thê thống gì hết.... _Cái gì...bà gọi ông ta là hoàng tử? Tulip hỏi lại rồi từ từ đưa cặp mắt lên nhìn kỹ người mình vừa tặng cho cú đấm giáng trời...và cô sững sờ nhìn người đó...một hoàng tử thật đẹp...và rồi,bốn mắt nhìn nhau.... Thế nhưng,tiếng quát của bà LinhLinh đã lôi tulip trở lại thực tại _Linh Miêu...phạt công chúa Tulip cho ta...ta không cho phép con ta đánh hoàng tử. _Dạ...nữ hoàng Tulip vội vàng nhảy lùi phía sau lưng hoàng tử Nicky.Cô nhìn hoàng tử Nicky với ánh mắt cầu cứu và giật giật cái tay _Này...này....cái thằng hoàng tử kia...cứu tui với... _Ế...cái cô kia...cô nhờ tui mà nói thế hả...kệ cô Hoàng tử Nicky le lưỡi tránh sang một bên khiến Tulip tức điên...cô chạy đến bênh cạnh một người đàn ông khá già mới xuất hiện.Tulip nói _Nè...nè...ông già ơi...cứu con... _Tulipppppppppp...đó là vua Roenxi...con....Linh Miêu...nhanh bắt lấy con bé _Chạy.................... Tulip thốt lên và cắm đầu chạy về phía rừng của lâu đài.Cô dừng lại cạnh cây táo rồi nuốt ừng ực khi thấy những trái táo đang treo lung lẳng ở trên cây.Tulip trèo lên cây,nơi cao nhất rồi thầm nghĩ _Haha...đố bà còn bắt được tui... Tulip hái những trái táo mọng nước ngồi cắn ngon lành...ăn gần hết trái,cô đôi xuống đất...Bỗng _ÁAAAAAAAAAA....nè...đứa điên nào trên cây vậy hở...dám đôi táo xuống trúng đầu tao hả _Thích thì đôi trúng đấy...Tulip nói vọng xuống và chợt thoáng thấy một ánh mắt rất hút hồn ở dưới khiến Tulip một thoáng ngẩn ngơ nhưng rồi...trở lại hiện thực của mình _Cô là cái con nhỏ điên nào thế._Giọng nói lại vang lên _Tiểu thư...về chịu lỗi Từ đâu,Linh Miêu xuất hiện trên đầu ngọn cây khiến Tulip giật mình quên là đang ở trên ngọn cây.Tulip hét to _MAAAAAAAAAAAAAAAA Và rồi từ từ rơi xuống.Tiếng thét đó đã kinh thiên động địa đến lâu đài...Vua roenxi,bà LinhLinh và hoàng tử Nicky đều chạy ra.Lúc đó,mọi người đều chứng kiến cảnh Tulip đang được người đàn ông bế trọn trong tay.Tulip từ từ mở mắt nhìn thấy một người con trai rất đẹp ở trước mặt lại còn bế mình,Tulip hỏi _Tui...tui...chết...rồi hả _Chết cái đầu cô...người gì đâu mà nặng như con heo ý _Heo kí con khỉ ông... Tulip không thèm cám ơn...cô cuối xuống cầm cục đá đôi ngay mặt người đó.Và một lần nữa,bà LinhLinh lại hét lên _Sao con dám đánh Hoàng tử Ren hả...con có biết đó là chồng sắp cưới của con không.....? _HAAAAAAAAAAAAAA????????????? Cả 2 người trong cuộc hét lên _Tui/Con mà lấy cái thằng khỉ/cái con heo này à...Một lần nữa hai người lại cùng đồng thanh vang lên.Tulip lườm hoàng tử Ren _Nè...đừng có bắt chước tôi chứ _Cô bắt chước tôi thì có... _Tulip...ta chịu không nổi con rồi...Linh Miêu...phạt ngay Linh Miêu vội chụp bàn tay của Tulip...và rồi cô thét lên đau đớn và ngất xỉu. _Nè...dậy...dậy mau...cái con này... _Đau quá...đau quá... _Đau gì vậy con....dậy mau Tulip...Layon đang đợi con đó _Hả????????????CHết cha quên khuấy đi mất Tulip vùng dậy mặc áo quần đi học vào và nói _Lyly tỷ tỷ...nhờ mẹ nói hộ Layon đợi con xíu 15 phút sau,Tulip kéo tay Layon ra khỏi nhà và giục _Nhanh...đi kiếm thôi _Kiếm cái con khỉ...mày ăn gì mà ngủ như heo vậy... Nghe đến chữ heo,Tulip tức tối nói _Tao nằm mơ...một giấc mơ thật lạ lùng.. _Mày mơ gì...kể tao nghe _Tao mơ thấy mình là một tiểu thư...tao đến gặp mặt gã hôn phu nào đó...và rồi tao gặp 2 người con trai...một người vừa đẹp trai vừa lịch lãm mặc đồ hoàng cung tên là Nicky...còn gã ******** kia nhìn dễ sợ quá...nhưng kể ra cũng đẹp trai...tên Ren... _Chuyện li kì nhỉ Layon nháy nháy mắt khiến Tulip càng tức điên hơn _Dẹp mày đi...đến lớp bàn chuyện phá hoại thôi _Ừ Thế là 2 cô nàng bạn thân kết thúc câu chuyện một cách nhanh chóng.Và Liệu giấc mơ của Tulip là thật hay giả thì mong các bạn chờ chap tiếp theo nhá
CHAP 2:LẶP LẠI _Ê mày!Tới đây tao có chuyện nói này...Tulip ngoắc Layon với cái vẻ bí mật. _Gì hả?_Layon nhìn Tulip bằng cặp mắt nghi nghi _Bắt tắc kè dọa bọn lớp mình chơi không? _Tắc kè ở đâu mà bắt...? _Theo tao... Layon đi theo Tulip...nhận ra đây là 1 con đường rất lạ...Layon lo lắng hỏi Tulip _Nè...mày có chắc đi đúng đường không vậy....tao thấy lạ lạ... _HAHA...quỷ như mày mà cũng biết sợ à... _Gì chứ....ai nói tao sợ...vì sự nghiệp tiến lên..._Layon xua xua tay ra vẻ ta đây mà sợ à _Ê...nè...đi từ từ không lạc mất đường về trường đó_Tulip nói với vẻ nghiêm trọng _Gì vậy mày..._Layon nghe câu cảnh báo của Tulip nên giật mình dừng lại _Haha...lòi đuôi chuột rồi nhé...bày đặt bảo không sợ...mày là chúa nói dóc... Layon biết mình bị lừa,tức tối nhìn Tulip _Thôi nghe...mày cười nữa tao bụp chết đó...bạn bè mà dám lừa tao à _Kaka...đùa chút thôi...tới rồi kìa Tulip bất thần chỉ về phía xa xa đó...Layon như không tin vào mắt mình...đứng trân trân một chỗ dụi dụi mắt.Tulip liếc qua cười với vẻ đắc chí,thúc vào hông của Layon _Nè...mày chết trân đó rồi à... _Chết kí đầu mày...nhưng tao không ngờ...gần trường mình lại có khu vườn hoa đẹp...đẹp như vậy Tulip nhướn mày nhìn Layon một cách ngạc nhiên...Cô lắc cái đầu rồi nhìn về phía cánh đồng đó.Rồi lại nhìn Layon nói với vẻ lo lắng _Ê...mày không bị gì chứ... _Gì thế...bị gì là bị gì... _Mày có bị bệnh gì từ hồi nhỏ không...đại loại như là...ăn phải cái vật gì đến giờ hóa điên không? _Ê...mày nói sock tao đó à...có mày điên thì có... _Gì chứ...mày điên á... _Mày điên đó... _Mày...mà thôi...tao không thèm đôi co với mày nữa...mày thấy cái gì nói tao nghe... _Tao thấy một đồng cỏ với những bông hoa chi chít vàng...thật đẹp... _Lay...lay...lay...on... Tulip bỗng dưng đổi nét mặt,lắp bắp gọi tên Layon.Cô nàng nhìn qua Tulip cười _Té đâu...mày bị cà lăm hả... _Cà lăm cái đầu mày...nhưng lạ...lạ...lắm _Thôi...cái trò mày chọc tao...tao thừa biết rồi... _Lạ thật mà...tao không thấy cánh đồng hoa màu vàng mà tao lại thấy cánh đồng hoa hướng dương...
_Xạo đi mày...mày mà xạo là bị đày xuống âm phủ ông diêm vương ông cắt lưỡi mày...rồi đem cái lưỡi đó đi nấu cháo ăn đấy..._Layon cười to Tulip lườm mắt nhìn qua Layon _Ê...bạn bè mày trù ẻo tao đó hở...coi chừng tao giết mày giờ... _Mày có ngon giết tao đi...tới đây.. Layon mỉm cười khiêu khích Tulip rồi vùng chạy vào cánh đồng đó...Tulip giật mình gọi theo ơi ới _Nè...Layon...mày đi ra đi...cánh đồng đó lạ lắm..đừng có vào...toàn là hoa hướng dương thôi...ra đi...Layon...mày có nghe không hả... Layon không trả lời...điều này khiến Tulip lo sợ.Cô vùng mình chạy vào trong đám cỏ đó...Cô bươn mình thật nhanh và la to ơi ới _Layon...mày ở đâu...có nghe tao gọi không...Layon... Vẫn không tiếng đáp trả...im lặng một cách lạ thường,nỗi lo sợ trong lòng Tulip càng ngày càng tăng...Cô bực mình buột miệng _Khỉ thật...cái cánh đồng này là gì vậy chứ... Cô cứ đi cứ đi,và bỗng một bàn tay chụp cô lại...kéo cô xuống khiến cô thất thanh la _Má ơi...ma....ma...cứu...cứu con... _Má đây...má cứu con đây... Tulip nhận ra giọng nói quen thuộc,nó mở mắt ra và thấy Layon đang ôm bụng cười ngặt nghẽo,tự dưng nó xấu hổ.Lườm mắt nhìn Layon _Cái con khỉ gió này...mày định hù tao chết đứng đó hở... _Haha...khi hồi nhìn cái mặt mày tếu lâm quá...Mẹ ơi...ma ma..._Layon nhái lại cại giọng của Tulip khiến cô phừng phừng đỏ mặt đến mang tai.Cô liếc Layon _Dẹp mày đi...khi nào cũng giở cái trò _Thôi, không giỡn nữa...haha...lại đây...tao mới phát hiện ra điều này rất có ích cho chúng ta..._Layon nhìn Tulip một cách nham hiểm,rồi nhếch môi cười.Tulip thấy lạ liền cuối rạp người xuống,nhìn theo cái chỉ tay của Layon.Và rồi Tulip reo lên _Wow...đẹp quá...những con tắc kè này đẹp quá(Khùng thiệt...tắc kè thế mà kêu đẹp...đúng là đầu óc có vấn đề) _Mày bắt nó hay tao bắt nó đây...Layon hỏi _Để đó tao...Tulip vừa nói vừa xắn tay áo chợt quên là mình mặc áo tay củn nên vuốt vuốt tóc mấy cái đỡ ngượng.Rồi cô rón rén bước đến cạnh tắc kè một cách nhẹ nhàng _Em tắc kè...chị mượn em một tí nào Nào ngờ...cô vừa chạm và bắt con tắc kè lên thì không phải là con tắc kè mà cô thấy nữa...thay vào đó là sự hiện ra của rất nhiều con tắc kè bò lăn xăn trên tay cô khiến Tulip cười híp mắt _Ê!Tulip kêu Layon_MÀy xem nè...nó biến thành con khác rồi...chúng ta trở về...lớp thôi...tao bắt đầu yêu con tắc kè rồi đây(đúng là điên hết chỗ nói) _Ừ...Layon gật đầu đồng ý. Nhưng cả hai vui mừng quá đổi và không để ý rằng con đường trở về sao khang khác con đường lúc đến đó. Tại lớp học,Tulip kêu Myna_một cô bạn nữ sinh cùng lớp đến _Ê!Myna...tới tui nói cái này nè... Myna ngây thơ chạy đến...cô quên rằng đây là một trong hai cao thủ thích đùa giỡn người khác yếu tim ...Myna hỏi _Chuyện gì vậy Tulip...? _Có người gửi cho bạn cái này nè... Tulip vừa nói vừa chìa ra chiếc hộp nhỏ.Myna mở chiếc hộp ra và la thất thanh _AAAAAAAAAAAAAAAAA......................... Tiếng la khiến mọi người trong lớp nhìn ra...cảnh tượng họ thấy được là...Myna ôm cái cổ Tulip phóng lên,còn Tulip thì đứng cười ngặt nghẽo...Chếch bên kia,Layon đang chùi nước mắt vì cười....Và rồi,Layon cầm hai con tắc kè trong tay đến trước mặt lũ nữ sinh _Nè...có ai muốn mấy con tắc kè đẹp đẽ này không...cho cậu này Lala...._Layon thả con tắc kè lên áo của Lala _AAAAAAAAAAAAA............tha cho tớ đi Layon..._Lala rưng rưng nước mắt nhìn Layon cầu xin Bọn con trai nhìn Tulip với Layon lắc đầu...họ quá quen cái cách chọc nghịch đời của 2 cô nàng bạn thân này...Chả là hồi mới vào đầu năm,hai cô này không hẹn cũng gặp...tự dưng cùng nhau bày ra trò phá lớp và cuối cùng thủ phạm bị phát hiện... sau này họ trở thành bạn thân như thế này đây.Tulip và Layon được cả lớp mệnh danh là vua điên của lớp với nhiều ý nghĩ điên loạn nhất _Bây giờ...đại thần nào muốn tắc kè hãy đến gặp nữ hoàng Tulip ta...trao đổi_Tulip nói và hinh hích cười... Tối hôm đó,Tulip kêu Layon qua ngủ với mình...tự dưng hôm nay cô quên béng đi giấc mơ kì lạ đêm hôm qua.Tulip vẫn bận đùa giỡn với Layon một lúc và rồi 2 đứa chìm vào giấc ngủ say với tư thế lạ lùng.Layon thì bọp cái mũi Tulip...mê sản _Bọp này...tao bọp cái con tắc kè này...cho mày xịch ruột ra lun này(người gì đâu ác vậy nhỉ) Còn Tulip thì ngậm ngón tay của Layon mút mút và nói _CHẹo....chẹo...(do đang ngủ nên nói chớt kẹo thành chẹo ý mà) Một lát sau.... _Tulip...con có sao không...tulip...dậy đi mà...dậy đi...mẫu hậu sẽ không bao giờ phạt con đâu..._Tulip nghe tiếng nói từ từ mở mắt...và... _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...................... Tulip hét lên như thể vừa thấy ma...cô giựt lùi mấy bước...rồi nhìn sừng sững vào mấy người đang chăm chú nhìn vào mình... _Tulip...ta mẫu hậu con đây_Bà LinhLinh lo lắng... _Con heo cô sao không chết cho rồi_Bên kia hoàng tử Ren đang cau có nhìn thái độ của Tulip...nghe câu nói Tulip lên giọng... _CHết cái đầu ông...Tulip ném đá vào hoàng tử Ren _Tiểu thư quái quỷ...dừng tay đi...Tulip lại lườm hoàng tử Nicky...rồi cô dừng tay lại.Tulip hỏi _Gì đây...sao tui lại ở chỗ này...đây là đâu? _Là nhà con mà Tulip...sao con không nhận ra mẫu hậu chứ... Bà LinhLinh rưng rưng nước mắt và khóc...tự dưng,con nhỏ Tulip cảm thấy buồn buồn...nó khều khều cánh tay bà _Nè...đừng khóc chứ...nè...nghe tui nói không hở _Thôi...vào ăn tối nào thưa nữ hoàng LinhLinh và tiểu thư Tulip..._Ông Roenxi lên tiếng phá tan cái không khí căn thẳng đó.Tulip nghe mừng rỡ,và reo lên _Ăn cơm...đúng đó...đói bụng rồi... Tulip nhảy tưng tưng theo ông Roenxi....mọi người bước vào đại sảnh và ngồi vào bàn ăn dài gần 200m...(có hơi phóng đại một tí)...Tulip nhìn xuýt xoa _Ui za...bàn dài dữ vậy... Ông Roenxi chỉ nhìn Tulip mỉm cười...Mọi người làm động tác cầu nguyện trước khi ăn...Nhưng vừa mở mắt ra thì thấy Tulip đang gặm đùi gà...Tulip đỏ mặt cúi đầu xuống lắp bắp... _Tui đói quá nên không có cầu nguyện... _Tulippppppppppp....con...Linh...Miêu...phạt... Chưa nói xong câu,Tulip giựt lời bà LinhLinh _Nè...khi nãy không phải bà nói bà không bao giờ phạt tôi ư? _Ta... _Bà không giữ lời tui đi thẳng á... Tulip cười cười một cách nham hiểm...Và chợt...Ren đang cầm chén cơm ngã gục xuống máu phun đầy bàn khiến mọi người giật mình la ơi ới _Hoàng Tử...Hoàng tử...ngài sao vậy nè.... Tulip nhìn qua rồi lắc đầu nói _Cái thằng khỉ con này...mới còn chữi với tui giờ dơ cẳng chết rồi à...thôi thì tui thắp cho 3 nén hương..mà không,1 nén thôi chứ tui hum có tiền dư dả để mua hương cho ông... Bỗng dưng bà LinhLinh với ông Roenxi nhìn Tulip một cách quái lạ...Và chợt...tiếng hét của người hầu vang lên _AAAAAAAAAAA.....hoàng...hoàng...tử....hoàng...tử...Nicky đâm...đâm...hoàng...hoàng...tử....Ren.... Mọi người giật mình nhìn qua hoàng tử Nicky,thấy Nicky đang lăm lăm cầm cây dao trên tay đầy máu,họ hốt hoảng đứng gần nhau.Ông Roenxi nói _Nicky...tại sao con lại giết...giết... Ông Roenxi thốt không nên lời.Thế nhưng,Tulip thì lại nhảy cẩng lên reo hò một cách vui vẻ _HAHA...anh em giết nhau ư...hay nè...chỉ cho tui với cái thằng hoàng tử kia... Một lần nữa,ông Roenxi cùng bà LinhLinh nhìn Tulip một cách lạ lẫm...Bà LinhLinh run run giọng _Con...con...có....bị.....sao...không? _Sao trăng gì....tui còn khỏe mạnh lắm... Nicky bỗng thét _Ai cho các người nói chuyện hả...muốn ta giết các người không... Đến bấy giờ,Tulip mới bước ra khỏi cái vòng đó đi đến gần cạnh Nicky.Bà LinhLInh thét _Đừng mà Tulip...nếu cậu ta giết con...mẫu hậu không sống được đâu Tulip bỗng quay lại nhìn bà LinhLinh mỉm cười nhẹ nhàng _Tulip không sao đâu mẫu hậu _COn...con...kêu...ta bằng...mẫu hậu...cuối cùng...con cũng...kêu ta bằng mãu hậu...Bà mừng rỡ nói trong làn nước mắt. Tulip quay trở lại đường đến cạnh Nicky...cô mỉm cười nham hiểm.Nicky nói _Tôi sẽ giết cô chết... _Vậy à....trước khi được vinh hạnh chết trong tay anh...anh cho tôi xin một điều kiện được không? _Cái...cái gì..._Nicky lạ lẫm nhìn Tulip... Tulip đi đến cạnh Ren...ngồi xuống...cô cười tươi _Tại tui muốn uống thử máu ấy mà...tự dưng thèm máu người... Tulip nói lên câu đó khiến mọi người sởn tai óc,rùng mình.Tulip cuối đầu xuống,đưa miệng nhè nhẹ liếm những giọt máu trên môi của Ren...mọi người há hốc miệng nhìn hành động kỳ lạ của Tulip...Nicky đang đứng trân trân nhìn cái kiểu của cô.Tulip lại nhếch môi cười,ghé sát bên tai Ren _Hạ màn được rồi đấy...ông làm thế nữa chắc cha ông đội mồ quá...khỉ con... Tulip lại đứng dậy đến cạnh Nicky...chụp tay Nicky nói... _Giết tui đi...giết tui đi...máu tui chắc ngọt như tương cà vậy đó..._Rồi Tulip ngồi xuống sàn nhìn về phía Ren Tulip bắt đầu đếm _1....2.... _Dẹp...dẹp...hết..._Ren ngồi nhổm dậy,nhìn Nicky... Ông Roenxi lắc đầu thở dài _Các con muốn cha chết ở đây luôn hả?Suốt ngày bày ba cái trò làm người ta đau tim không vậy... _Đùa tí trước khi ăn cơm thế mà....thôi ăn cơm đi...2 vị hoàng tử mỉm cười lạnh nhạt rồi ngồi vào ăn cơm...Và bỗng _Tulip...tulip...dậy...dậy...sáng rồi...Tulip... Nghe giọng của một ai đó quen quen...bỗng,cô cảm thấy người mình nhè nhẹ bay lên...và rồi,Tulip thức giấc nhìn vào cô bạn thân...người toát mồ hôi.Layon nheo nheo mắt _Ê...mày cảm động tới mấy con tắc kè đến nỗi lên cơn sốt đấy hả....? _Mày có thôi châm chọc tao không hả...sao tao hiền vậy mà có con bạn thân quỷ quái như mày nhỉ _Ọe...ọe...iem biết chị Tulip hiền rồi...hiền cái con khỉ mốc...Layon làm bộ mặt khinh khỉnh. Tulip nhìn Layon rồi thở dài...Layon lần đầu thấy Tulip thở dài liền hỏi _Sao vậy mày...sau khi chiến dịch bắt tắc kè thành công giờ mày thương xót cho số phận sướng sung của nó hở.... _Dẹp mày đi...Tulip xô Layon sang một bên.Layon đi đến _Chuyện gì vậy? _MÀy nhớ giấc mơ tao kể hôm trước không? _Tao nhớ có 2 anh chàng Nikcy với Ren gì đó....nhưng mà sao? _Tao...taoo.... _Mày yêu hai thằng trong mơ đó hả?Layon đưa cặp mắt long lanh nhìn Tulip _Thôi nghe...tao không giỡn nghe... _Ừ....thì không giỡn.... _Tao lại nằm mơ thấy họ...nối tiếp giấc mơ hôm qua...nhưng sao....lần này cảm giác gì đó rất thân thuộc.... _Vậy là phải rồi...phải rồi... Layon vỗ vỗ trán mình như thể cô chợt phát hiện ra điều gì.Bỗng Tulip nhìn qua vội vàng hỏi... _Phải gì...phải cái gì vậy mày ? _Mày...mày....bị.... Layon lắp bắp một hồi khiến Tulip nóng lòng giục... _Sao...nói nhanh... _Tao nghĩ...nghĩ...mày nên... _Nói nhanh đi Layon...tao chịu không nổi đâu đó.... _Tao nghĩ mày bị tâm thần rồi...theo tao đến bệnh viện tâm thần nào... Tulip dở mếu dở cười...nó cốc lên đầu con bạn _Cái mặt khô mày...lúc nào cũng giỡn...Tao không tâm thần gặp mày chắc tao cũng tâm thần luôn quá. Layon mỉm cười nhẹ nhàng...Thế là 2 cô bạn nhìn nhau cười trừ...Tulip cố dặn mình phải quên những hình ảnh của giấc mơ đó...nó chỉ là 1 giấc mơ mà thôi...nên không có chuyện đó xảy ra đâu...với lại đây là thời đại nào mà có vua với chúa chứ...Tulip cốc lên đầu mình rồi kéo Layon xuống phòng ăn mà không hề biết trên môi mình còn dính phải tương cà màu đỏ......
CHAP 3: ĐÍNH HÔN Tulip bước xuống phòng khách mà mồ hôi vật đỗ rã rời...Mẹ Lyly nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng _Con sao không Tulip...sao trông con yếu ớt quá vậy...? _Không sao đâu mẹ...con ổn mà...Tulip thì thào yếu ớt _Con thấy sáng hôm nay,Tulip nó đỗ mồ hôi dữ lắm bác ạ...Layon lên tiếng _Nói không sao là không sao mà...đi học thôi...Tulip cố gắng giữ giọng thật cao...và cố sức lôi Layon đi... Trên quãng đường.Tulip thở dường như mạnh hơn...và điều này khiến Layon lo lắng...Cô lại quay qua Tulip một lần nữa _Mày ổn thật chứ...tao nghĩ mày nên ở nhà... _Không được...tao phải lên lớp quậy chứ Tulip cười...nụ cười thật yếu ớt...rồi cố gắng chạy thật nhanh đến trường.Tiết đầu tiên hôm nay của cô là kiểm tra môn thể dục chạy bộ.Sau khi ra sân,Tulip,Layon và các bạn cùng lớp cùng khởi động...Mọi người yên lặng nghe thầy giáo thuyết bài một hồi rồi bắt đầu vào phần thi của mình.....Mọi người gắng sức chạy...và Tulip,Layon cũng vậy...chạy...chạy một cách bạc mạng...Tulip mồ hôi ra nhiều hơn...mặt cô càng ngày càng đỏ,...Tulip lẩm bẩm _Quái lạ...gì vậy nè...sao cơ thể mình...đau quá...giống như có dòng điện..dòng điện của người con gái đó....mình....mình... "RẦM......."và rồi Tulip gục xuống...Layon quay lại,bỏ cả phần thi của mình chạy đến cạnh Tulip...lay thật mạnh cô _Tulip...Tulip...mày sao vậy...tỉnh dậy đi.... Mọi người nghe tiếng gọi của Layon liền chạy đến xem tình hình... _Tránh ra......_Bỗng một giọng từ đâu phát ra Mọi người quay phắt lại vừa kịp nhìn thấy khuôn mặt thì bị người đó quát _TRÁNH RAAAAAAAAAAA....Điếc hả Mọi người thất kinh hồn vía,...nhường đường cho người đó...Người lạ mặt cuối xuống bồng Tulip lên nhìn vào mặt Layon nói _Cô đi theo tôi lên phòng y tá.... Trong phút chốc,Layon gật đầu ngoan ngoãn nghe lời...vừa quay lưng đi,thì lũ con gái chợt thốt lên... _ÁAAAAAAAAA....anh Pyo.......... Layon nghe tên gọi giật thốt lên nhìn Pyo với bộ mặt ngạc nhiên.... Pyo đặt Tulip lên cái giường gần đó...cậu nói _Layon...đi tìm y tá cho tôi... Layon ái ngại vì bây giờ trong phòng chỉ còn Pyo và Tulip thì không được bèn nói _Hay là anh đi tìm đi...để em chăm sóc cô ấy _Tôi bảo cô đi tìm mà... Pyo trợn mắt nhìn Layon khiến cô giật mình vội vã quay lưng đi...Pyo đóng cửa phòng y tá lại,cởi áo của Tulip ra và rồi...cậu vội vã mặc áo Tulip lại...nhìn Tulip đang thất sắc buộc miệng nói _Đáng nhẽ ta phải cứu em................. Layon kéo cô y tá trở về...cô y tá vội vã xem bệnh cho Tulip...Bỗng,cô cũng thất sắc nhìn Layon...Layon lo lắng hỏi _Chuyện gì vậy cô... _Tulip...tulip... _Tulip sao cô...? _Nó cần phải được đưa vào bệnh viện ngay...Nó rơi vào tình trạng hôn mê rồi _Sao vậy được chứ....khi sáng cô ấy còn nói chuyện với em mà _Ta không biết...ta không thể giải thích cái bệnh kì lạ này... Pyo nghe xong câu chuyện bỏ đi ra...và thơ thẩn về một nơi nào đó...Layon vừa quay ra thì đã không thấy bóng Pyo đâu nữa.Cô run run cầm chiếc phone gọi cho mẹ của Tulip....Một lát sau,mẹ Tulip chạy đến trường...bà ngã gục trên chiếc giường đang có Tulip nằm trên đó,bà khóc _Tulip ơi...con sao vậy...huhuhuhuuuuuuuu........ _Đầu óc đau quá...tiếng khóc ấy của Lyly tỷ tỷ mà...sao vậy...nóng quá...Tulip vùng mình tỉnh dậy...cô nhìn căn phòng đó...căn phòng trong giấc mơ...nhìn xa hơn nữa,bà LinhLinh đang ngủ gục ở đó...trông bà rất tiều tụy...Tulip xoa xoa cái đầu rồi bước xuống giường đến cạnh bà LinhLinh...Nó vô ý đánh thức bà LinhLinh bằng cách lay người nhè nhẹ _Mẫu hậu...mẫu hậu...._Từ lúc nào đó nó bắt đầu gọi bà LinhLinh bằng mẫu hậu...Tulip cũng không hiểu được Bà LinhLinh thức dậy,nhìn Tulip trong ánh mắt thương yêu...Bà ôm chầm lấy Tulip thổn thức... _Cuối cùng con đã tỉnh...con làm mẫu hậu lo lắng quá... _Nhưng...con bị sao vậy ạ... Nó ngập ngừng hỏi... _Từ cái lúc ở lâu đài Roenxi,khi con vừa ngồi vào bàn ăn...bất chợt con ngã lăn ra bất tỉnh...đến bây giờ con ngủ đúng 4 ngày rồi.... _HẢ??????????????4 ngày?? _Ừ...mà hôm nay là ngày con phải lên xe hoa _Mẫu hậu...con không muốn lấy gã hoàng tử Ren đó... _Nhưng,nếu con không lấy,dân chúng thành ta sẽ... Vốn tính thương người,Tulip liền buồn bã gật đầu một cách miễn cưỡng....Và rồi Linh Miêu được bà LinhLinh triệu vào làm thợ trang điểm cho Tulip....30 phút sau,Tulip trở ra với một vẻ đẹp hết sức hút hồn khiến bà LinhLinh sững sờ...Bà LinhLinh bảo Tulip _Con cười lên nào...ta muốn chụp ảnh cho con _Dạ... Tulip làm dáng và đứng yên một chỗ cho bà LinhLinh chụp...thật bất ngờ...bức ảnh được phóng to ngay tức khắc và có vẻ đẹp rất thu hút Tulip hài lòng với bức ảnh đó và theo bà LinhLInh đến lâu đài Roenxi để làm lễ.....Tưởng chừng như tòa lâu đài tráng lệ kia thật im ắng nhưng vừa Tulip vừa bước vào...hoa rơi ở đâu xuống đầy đại sảnh....Đằng kia,hàng trăm người đang trầm trồ vì vẻ đẹp của Tulip...họ đến bắt tay bà LinhLinh một cách thân mật...Tiếng kèn thứ hai,hoàng tử Ren xuất hiện với một bộ lễ phục rất bắt mắt Lúc đó,Tulip vừa chợt quay lại nhìn Ren...Ren cũng bắt gặp ánh mắt thơ dại của Tulip...2 người sững sờ khi nhìn thấy vẻ đẹp của đối phương...Ren nhếch môi với nụ cười nửa miệng đến cạnh Tulip nói nhỏ _Con heo như cô mặc đồ cưới vô trông được hơn 1 tí xíu đó _Còn hơn anh...cái đồ nụ cười giả tạo...cười mà không biết ngượng... _Đồ heo... Ren phán lên một câu rồi tắt cái nụ cười mà Tulip đã phán trúng tim đen.Cậu im lặng đợi ông sư hoàng làm lễ... Một lát sau,Ông sư hoàng đến...đứng trước mặt của Ren và Tulip...mọi người im lặng dõi theo.Ông sư hoàng bắt đầu nhìn Ren và hỏi _Hoàng tử Ren...ngài có muốn lấy công chúa Tulip làm vợ không? _CÓ....Ren dõng dạc nhưng mắt vẫn đăm chiêu nhìn về một hướng nào đó... Ông sư hoàng lại nhìn qua Tulip,hỏi _Còn công chúa Tulip thì sao?Sẽ đồng ý lấy hoàng tử Ren chứ _Tui...tui...... Tulip lắp bắp...cô thật không hề biết yêu là gì nữa...mới có 16 tuổi đầu mà lấy chồng thì LyLy tỷ tỷ sẽ nghĩ gì đây...nhưng mẫu hậu LinhLinh thì thật tội...Tulip đắn đo suy nghĩ...Ông Roenxi sốt ruột đợi...Bà LinhLinh mặt mày tái mét...khách mời bắt đầu lao xao...ông hoàng cao giọng hỏi lại _Công chúa có chịu lấy hoàng tử Ren không ạ...? _Tui...tui...đồng ý.....Tulip nhắm mắt nói nhanh Mọi người đến phút này thở dài nhẹ nhõm.Rồi lại im lặng nghe ông hoàng phán mấy lời chúc phúc...NÀo ngờ...khách mời lên tiếng nhao nhao _Kiss đi...kiss đi.... Tulip lúng túng như gà mắc tóc...cứ đứng chết trân một chỗ.Ren đành bất ngờ lôi Tulip về phía mình và hôn nhẹ lên đôi môi đó...Nụ hôn thật nhanh nhưng thật ngọt ngào...Tulip sững sờ nhìn Ren...Ông Roenxi đến cạnh Tulip và Ren _Động phòng rồi đó...vào đi các con... Ren đưa Tulip vào trong phòng rồi khóa cửa.Tulip cởi chiếc giày của mình đôi ngay người Ren nói _Ê...ai cho ông kiss tui chứ...có biết đó là nụ hôn đầu tiên của tui không hả? Ren tức giận quay lui nhìn Tulip _Nụ hôn đầu tiên à....tui mà cướp nụ hôn đầu tiên của cô à...chính cô cướp nụ hôn của tui đó... _Khi nào chứ?_Tulip gân cổ cãi _Cái hôm tôi giả chết đó...ai đến liếm hết tương gà trên môi tôi vậy hả? Tulip chợt nhớ lại rồi đâm ra lúng túng.Cô không hiểu nổi tại sao khi ấy mình lại làm vậy.Và rồi cô lại nhìn Ren _Cái đó không gọi là hôn _Vậy cái này cũng vậy.... Tulip tức tối bỏ đến giường lôi ra bộ đồ ngủ...lại nhìn Ren,Tulip nói _Tui đi tắm...đừng có mà giở trò với tui đó... Ren ngồi nhếch mép,giọng khinh khỉnh _Giở trò với cô à...xin lỗi cô nhé...cái con người xấu xí như cô vứt tôi không thèm lượm nữa...đã vậy mập như heo...mà tôi không bao giờ giở trò đó với người tôi không yêu đâu...(Ăn nói ác quá xá>"<) Tulip tức giận đóng cửa thật mạnh...Ren lầm bầm _Cô tưởng cô là ai chứ...tôi thèm lấy cô lắm đó.... Một lát sau,Tulip trở ra...cô cầm gối đôi lên người Ren... _Ông nằm dưới sàn mà ngủ đi.... _Mơ à con...Tôi nằm trên giường _Xéo xuống dưới đó...Tulip dơ chân đạp ngay lưng của Ren khiến chàng ấy va mặt vào tường. _Cô...Ren dơ tay định tát Tulip nhưng cậu nghĩ dù sao cô ta cũng là con của nữ hoàng LinhLInh...nên thôi Tulip vẫn tức giận... _Xuống chưa hả? _Tôi không biết...cô nằm cạnh tôi thì tối có chuyện gì xảy ra mặc kệ đó... Tulip giật thót người vội vàng lắp bắp _Nãy ông nói không đụng người ông không yêu mà _Tôi đổi ý...ai nằm cùng giường tôi đụng hết.. Tulip trừng mắt nhìn Ren bằng ánh mắt hình viên đạn...cô gật gù _Được rồi...tui thua...tui ngủ ở đây... Tulip lấy mền với gối trải dưới sàn nằm.Cô đến cạnh của sổ nhìn về một nơt hư không nào đó một cách chăm chú và buồn bã Tất nhiên ánh mắt ấy không thể thoát khỏi cái nhìn tò mò của Ren.Nhưng rồi cậu leo lên giường nằm ngủ.Tulip cũng đến cái mền dưới sàn nằm xuống,nó tự nhủ nếu ngủ có thể ngày mai nó lại gặp được Lyly tỷ tỷ và Layon...con bạn nối khố của nó,Layon...liệu có thể....?Câu hỏi mãi chỉ là thời gian mới trẻ lời được
*Phần này...Kid giới thiệu về các nhân vật sẽ và đang xuất hiện....trong truyện * Pyo:18 tuổi,là hot boy của trường...Có cảm tình hay mưu tính với Tulip thì đọc truyện sẽ biết * Mery:16 tuổi...xinh đẹp,đáng yêu tựa như một nàng công chúa.............. * Juliainh đẹp...tính như con nít nhưng không biết con nít giả vờ hay là cố tình.........đọc truyện để tìm lời giải đáp nhá CHAP 4a: NGUYÊN NHÂN Nửa đêm hôm đó,Ren tỉnh dậy và đăm chiêu nhìn Tulip...cậu lôi chiếc mền của mình xuống và đắp cho Tulip,bỗng Tulip chụp lấy tay Ren và mê sản _Lyly tỷ tỷ...sao con không nói chuyện được với mẹ vậy...............?Layon...tao đây mà....tao đây.... Ren trừng mắt nhìn Tulip một cách lạ lẫm...cậu vội bế Tulip lên giường và lay _Ê...heo...dậy mau...cô nói gì lảm nhảm vây.... Tulip vẫn không tỉnh dậy..cô vẫn mê sản gọi mớ lung tung _Mẹ...mẹ ơi....sao vậy nè... Ren bèn bồng Tulip trở ngược lại,xốc xốc(thằng này chơi gì mà đoản...bồng con họ thế lỡ rớt xuống gãy cổ sao nhỉ=.=).Tình cờ tay Ren đụng trúng ngực của Tulip khiến cô nàng thất giấc và la lên _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA.............cái chân kia của Tulip đạp trúng ngay mặt Ren khiến Ren mất thằng bằng té xuống lôi cả Tulip xuống giường.Tulip nhìn Ren đỏ mặt,cô dùng hết sức mình đánh vào ngực của Ren mà quên rằng mình đang ngồi trên bụng của Ren.CÔ la lối _Đồ biến thái...đồ lợi dụng...đồ khỉ.... _Nè...cô đang ngồi trên người tôi đây con heo ú na ú núc kia...leo xuống ngay... Tulip chợt nhìn lại và rồi _AAAAAAAAAAAAAAAAAAA....Thét tập 2...Tulip nhắm mắt tung 1 chưởng ngay mặt Ren khiến cậu chàng phụt cả máu từ 2 lổ mũi ra ngoài.......... _AAAAAAAAAAAAAAAAAA..........Thét tập 3...Ren la lên ôm lấy cái mũi của mình.Ỗng Roenxi chạy đến cùng với các cận vệ hỏi _Sao vậy sao vậy....ăn cướp hả? Ren ôm mũi nhăn mặt chỉ vào Tulip _Cái con ranh lộn này là cướp đây thưa phụ hoàng _Ren...không được nói vợ mình như vậy. _Gì chứ...bụp con đến nỗi hại con gãy sống mũi luôn quá... Tulip nhìn Ren ngượng ngùng rồi cuối đầu... _Xin lỗi ông nhá...tại vì ông biến thái thôi mà _Cô hay cãi bướng vậy hả? _Thì tại.... _Im đi...không còn việc gì xin phụ hoàng về nghỉ ngơi ạ _Ta về nghe 2 con _Dạ... Ông Roenxi vừa quay lưng đi,Tulip liền tặng cho Ren một ánh mắt đầy sát khí... Cô ngồi xuống dưới tấm thảm hồng xem ti vi và quyết định sẽ thức tới sáng vì sợ Ren sẽ đụng chạm mình một lần nữa....Tulip bắt đầu nghĩ đến trò chơi chọc phá Ren... Trong khi đó,Ren bắt đầu đặt tay lên trên trán băn khoan _Khà khà...tôi sẽ làm cô sống không được...chết cũng không xong...
Và cả hai cùng một lúc nở nụ cười nửa miệng với một cách nham hiểm.Thế là cuộc chiến giữa 2 người bắt đầu xảy ra vào ngày hôm sau.
CHAP 4b:NGUYÊN NHÂN Sau nụ cười ngẫu nhiên,cả hai chìm vào giấc ngủ say...Và rồi sáng hôm sau,Tulip thức dậy rất sớm để thực hiện cái kế hoạch điên rồ của mình.Cô rón rén đi đến cạnh giường của Ren,nhìn cậu ta một cách nham nhở và cười khục khịch, lẩm bẩm: _Chết người rồi thằng ôn dịch biến thái kia.... Vừa phán xong,Tulip đến bàn trang điểm lôi ra một ống son nước...cô nhè nhẹ bôi nó lên môi của Ren...rồi vơ lấy phấn trét nhanh lên mặt Ren,biến đổi đủ kiểu.Sau một hồi lâu,Tulip nhìn lại mặt Ren và cố bịt miệng nhịn cười......Tulip phóng ra ngoài cầm vội cái gậy gõ mạnh lên cửa _Dậy...dậy....sáng rồi sáng rồi...pà koan cô bác dậy nhanh...... _Im miệng lại đi đồ heo nái...Ren làu bàu đôi cái gối ra ngay mặt của Tulip...Cô nhặt chiếc gối lên và ném trả Ren rồi xách tai cậu mắng: _Tui bảo dậy là dậy _Bỏ cái tay thối tha của cô ra khỏi tai tôi.Cô phá đám giấc ngủ của tôi rồi đó...... _Tay tôi thối tha thế mà bao gã đàn ông cúi xuống xin hôn lên bàn tay xinh đẹp này mà tôi không cho đó(Sax....tự tin vậy ta...) _Ọe....ọe.....nghe mà phát ói...Ren làm động tác phụ họa cho câu nói của mình... _Muốn ói hả...ói đi...tôi hứng cho này Ren tặng ngay cho Tulip một cái nhìn rất chi là ác độc...cậu không nói gì,chỉ ngồi dậy mắt nhắm mắt mở bước ra khỏi phòng đi xuống cầu thang mà không hề biết Tulip đang bịt miệng cười thầm _Hà hà...nhóc con mày trúng kế nữ hoàng sắc đẹp ta rùi(Sao kí con nhỏ này hay tự cao vậy nhỉ) Ren bước xuống trong bộ mặt ngái ngủ...thế nhưng,cậu cảm thấy có cái gì đó biến đổi một cách là lạ...Dường như mọi người đang nhìn cậu mỉm cười khúc khích...và dường như bắt gặp ánh mắt dò dẫm của cậu là quay đi...Ren quay lại quát _Lũ tụi bây cười gì hả?Muốn ta đuổi việc hả? _Ơ dạ...hoàng...tử...hoàng... Mấy người hầu lắp bắp không trả lời mà cuối gằm mặt xuống một cách sợ sệt khiến Ren tức điên. _Ta đuổi việc ông....xéo ra khỏi lâu đài ngay _Xin...xin...lỗi....hoàng... Ông người hầu sợ sệt xin lỗi.Cũng may lúc đó,Nicky xuất hiện _Làm gì nóng vậy hở?Có chuyện gì khiến...anh Ren...sáng sớm mà la lối....Hahahahahaaaaaaaaa Nicky chưa nói hết câu đã bị bộ mặt của Ren làm cười chảy đến nước mắt.Nicky thụi tay vào tường liên tục,rồi đập tay vô bụng cười như điên...cái hành động bất thường của Nicky càng khiến Ren máu sôi lên thấu não...cậu quát to hơn _Cười cái con khỉ mốc...em làm gì mà cười dữ vậy hả?Định phản anh đó à.... _Haha...cái mặt anh...haha...bây đâu...haha...mang gương ra đây...haha........... Bọn người hầu vẫn che miệng cố gắng nín cười...chạy vội vã đem gương ra.Ren cầm gương săm soi và cái đầu cậu cuối cùng đã đạt tới mức tu luyện ngàn năm=>bốc khói....Ren hầm hầm chạy về phòng,thấy Tulip đang trang điểm,giả vờ như không thấy Ren,cô vẫn chăm chú nhìn vào gương.Trước thái độ như vậy,Ren nắm chặt tay giận đến tím người,đứng quát _Cô làm gì với khuôn mặt tôi thế này hả?Con heo nái kia... _À...chả là sáng nay tui mộng du nên tưởng mặt ông là mặt của tui nên trang điểm tí tẹo ấy mà...(trí tưởng tượng cô này cũng bay cao bay xa như Kid nhỉ)Tulip cố gắng giữ vẻ mặt thản nhiên trả lờ,trông cô bây giờ y chang cái mặt ông địai _Cô ngon nhỉ....?Ren càng tức tối hơn khi thấy vẻ mặt đó _Tui đâu phải là thức ăn của ông mà ngon với không ngon....Tulip đặt ống son xuống rồi nhìn qua Ren với ánh mắt đầy thách thức.Hình như chưa đủ mùi vị ,cô còn phán thêm một câu_Mà tui công nhận ông trang điểm vào ông đẹp ghê ý...cứ như một con búp bê bù nhìn á....Hahaha Ắc hẳn,các bạn biết bộ mặt của Ren lúc này rồi chứ...đôi mắt đanh lại nhìn Tulip _Cô chưa xong với tôi đâu...đồ con nhóc ranh.... _Vậy thì để tui nói cho anh nghe....tui cũng còn nhiều trò hấp dẫn dành cho anh đấy....bái bai...Tulip vẫy tay ung dung bước ra ngoài dưới cái nhìn tức tối của Ren.Thế là kết quả 1-0 dành cho tài tử Tulip của chúng ta... Tulip trở xuống sãnh đường,ngồi vào bàn ăn cầm báo lên.Chuẩn bị đọc thì Nicky đến cạnh,đặt bàn tay lên vai cô _Khá khen cho cô nghĩ ra cái trò đó,thưa tiểu thư Tulip...mà không...phải gọi là...gọi là gì nhỉ...à giới dân thường gọi là chị dâu ấy mà.._Nicky nhìn Tulip cười hà hà Tulip quắt mắt lại,dạy đời _Nè...đừng có tưởng là hoàng tử mà khinh người ta hey"....Đừng có dùng cái từ nghe giống như miệt thị người ta...cái gì mà dân thường cơ chứ...chứ bộ thằng hoàng tử như anh cũng có thể là dân thường ra đấy chứ _Wow...câu nói rất hay..._Ông Roenxi ở đâu xuất hiện,vỗ tay tán thưởng Tulip.Cô nhìn qua mỉm cười _CHào đức vua buổi sáng....cám ơn vì lời khen dành cho tui(Ngạo vậy...người ta là đức vua mà xưng hô kiểu gì ế nhỉ)... _Không phải ông già như bữa trước nữa sao...Vua Roenxi cười xòa...khiến Tulip đỏ mặt. _Chào phụ hoàng buổi sáng...Ren tuy đã rửa mặt nhưng vẫn còn hậm hực. Nicky và Tulip lấy tay che miệng cười khúc khích khiến ông Roenxi cảm thấy lạ lùng hỏi _Có chuyện gì mà các con cười vậy... Cả hai đưa mắt nhìn Ren khiến cậu chàng hai lỗ tai nóng bừng tựa như món thịt nướng chín.Ren tức tối _Con đi học đây...5 ngày không đến trường rồi... _Đi...đi...học...?Tulip ngạc nhiên hỏi Ông Roenxi chợt vỗ vỗ trán như thể vừa nhớ ra điều gì(Thì ông cũng đang nhớ ra điều gì đó thôi..) _À...ta quên...Tulip à...con phải cùng Ren,Nicky đến trường Royal...để học...cả hai con đã nghỉ một thời gian dài để chuẩn bị cho lễ cưới(5 ngày được coi là dài đấy=.=)...Ta hy vọng Royal sẽ giống trường học của con,Tulip à... _Trường đó như thế nào ạ...?Tulip hỏi lại _Đó là trường danh tiếng ta lập ra...dùng để dạy dỗ các học sinh con nhà có quyền lực... _Vậy những người nghèo thì sao ạ...Sao đứa vua phân biệt vậy nhỉ..._Tulip giận dỗi hỏi(Cũng phải mà..cô sinh ra trong nhà nghèo khổ mà...đấy gọi là nhiều chuyện đó...) _Họ cũng có trường mà...thôi...không nói chuyện này nữa,con theo Ren và Nicky lên xe đi... _Nó đi xe riêng đi,con không chung xe với con heo nái hôi hám này đâu... _Ren...không được nói thế với hôn phu của con...Ông Roenxi đính chính... _Con cứ nói đấy...hôn phu gì mà điên loạn kinh khủng... _Ren................ _Thôi thôi,được rồi...con cho cô ả đi cùng là ổn chứ gì... Ren xách cặp bước đi....cậu nhìn sang Tulip _Còn không mau đi thay đồ...đứng gì như trời trồng thế.... Tulip gật đầu rồi theo bà quản gia nhận lấy áo quần đồng phục.Bên ngoài,Ren đang có âm mưu tính kế với Nicky _Anh hết chịu nổi cái con nhóc xấu xí vô duyên này rồi... _Em thì bình thường thôi,nhưng em nghĩ nên bày ra nhiều trò chọc cho cô ả sống không được chết cũng không xong luôn nhé _Được thôi...nhưng anh không thể nghĩ ra trò gì cả _Em sẽ giúp anh mà Và rồi,2 anh em nháy mắt nhìn nhau...CUộc chiến chỉ mới bắt đầu.....................
Tulip chạy vội ra xe,tay cầm bánh mì,tay cầm hộp sữa hút hút khiến Ren trợn mắt nhìn _Cái gì đây chứ....cô đi học hay đi chơi mà đem lắm đồ ăn vậy hở _Nãy giờ tui chưa ăn gì...ngu mà nhịn đói hở... _Cái con heo tham ăn như cô,hèn gì không ai ưa _Tui thèm người ta ưa lắm đấy... _Lên xe mau..._Nicky lên tiếng Cả hai yên vị trong xe mà cặp mắt mỗi người một hướng.Chiếc xe Lacxich loại dài vừa đậu xuống trường Royal,lũ nữ sinh liền chạy đến vây lấy 2 chàng hoàng tử của trường.Tulip bước xuống dụi dụi đôi mắt mình như không thể tin được đây(Đôi mắt long lanh đã thể hiện điều đó) _WOW.......trường gì to vậy....đẹp quá à Nghe giọng con gái,lũ nữ sinh nhìn qua giương mắt nhìn Tulip ngạc nhiên.Bỗng,một nữ sinh mạnh tay chỉ vào Tulip nói _Đâu ra cái con nhóc này mà là vợ anh vậy hả Ren?EM không đồng ý đâu nhá...Vòng một xẹp lép...vòng 2 to như heo...vòng 3 không có...mặt nhiều mụn...người thì lùn....(Nói quá vậy...người ta đâu có xấu đến mức như vậy chứ>"<). Nghe thế,bọn nữ sinh ôm bụng cười hưởng ứng và cả Ren cùng Nicky cũng không ngoại lệ.Ren còn chêm vào _Nghe chưa con heo xấu xí... Tulip trừng mắt nhìn kỹ cô nữ sinh vừa nói mình.Cô nghĩ thầm"Gì chứ....mình cũng dễ thương mà...Nhưng nhìn kỹ con nhóc này cũng đẹp lắm".Tulip nhếch môi nói _Tôi xấu xí vậy đó....nhưng tôi có tâm hồn thanh cao...còn hơn mấy kẻ nhà giàu đáng ghét như côTulip cười mỉa mai... _Cô....người nữa sinh đó không thốt thành lời. _Đi thôi...Laura...Ren kéo tay cô nữ sinh đó đi.Theo sau là Nicky...Tulip nhìn theo gọi với _Ế...tui sao đây...học lớp nào đây Nhưng Ren không quay lại...Tulip đành mò mẫm tìm phòng hiệu trưởng.Cô lẩm bẩm _Cái chuyện gì thế này...tự nhiên để người ta một mình ở đây... Tulip đi vòng vòng,cuối cùng cô cũng thành công.Tulip nắm tay lại mắt long lanh _HAHa...không có việc gì khó đối với nữ hoàng ta... Tulip gõ cửa rồi vào trình bày hoàn cảnh của mình.Ông hiệu trưởng sai người đưa Tulip đến lớp mới để giới thiệu _Nè...các em...hôm nay chúng ta có học sinh mới đó là vợ mới cưới của hoàng tử Ren...Tulip Tulip bước vào mỉm cười thân thiện _Xin chào các bạn ạ............... Nhưng đáp trả chỉ mấy tiếng nói yếu xìu cộng với những cái chỉ trỏ...bàn tán khiến Tulip rất ngứa ngáy khó chịu.Nhưng,cuối lớp,một nữ sinh đã đứng dậy chào đáp trả Tulip _Chào bạn...rất vui được làm quen với bạn..mình là Mery...xin được chỉ giáo Tulip nhìn xuống và cười thật tươi với cô bạn tên Mery,gật gù suy nghĩ..."Con nhỏ này cũng đáng yêu đấy chứ". Và rồi Tulip hướng về thẳng phía Mery,đặc balo xuống,nhìn Mery hỏi _Tulip ngồi đây được không? _Ừ...được chứ... Tulip thở phào nhẹ nhõm khi có người còn nói chuyện với mình...Tulip quay qua nhìn Mery hỏi _Hồi...Mery đưa cho Tulip cái thời khóa biểu được không? _Ừ... Trưa hôm đó,Tulip một mình đi tìm nhà ăn của trường...Đến đâu,cô mở cửa đến đó.Đến trước cửa phòng thể dục,do mù chữ hum có biết,nên cô mở cửa đi vào và lớn giọng _Cho hỏi phòng ăn ở đây........ Chưa kịp hỏi xong,Tulip nhìn thấy Ren...môi chạm môi với người con gái kia. Không hiểu lúc đó Tulip nghĩ gì,cô liền rút điện thoại ra chụp ảnh lia lịa(đúng là điên hết chỗ nói mà)...nghe tiếng tách tách,Ren quay qua thấy Tulip đang chụp ảnh lia lịa,cậu vội vã chạy ra cố gắng chụp lấy cái điện thoại nhưng nào ngờ Tulip giữ khư khư chiếc điện thoại và ngồi xuống.Ren hét _Đưa cái điện thoại đây ... _Ngu à...ông chết với tui nhá...để xem tui làm gì tiếp theo với ông. Ren mò mẫm cố gắng lấy chiếc điện thoại,Tulip biết mình sắp yếu thế,cô cắn mạnh vào tay Ren và nghiến răng _Bỏ ra...tui bảo bỏ ra... _AAAAAAAAAA...đau quá Ren thả Tulip ra,cô nàng co giò bỏ chạy...được một quãng,cô quay lại nhìn Ren và le lưỡi bêu xấu _Lêu lêu...cái đồ ngu...(Ăn nói với hoàng tử vậy đó) Tulip chạy tưng tưng trong trường,bỏ cả giờ ăn trưa để tìm hiểu về tất cả các ngõ ngách trong ngôi trường rộng lớn này.Bỗng,một giọng nói...giọng nói tuy gần nhưng xa sao nghe thân thương và đau xót quá _Tulip...con tỉnh dậy đi mà...sao ngủ lâu vậy...Tulip ơi...mẹ chịu không nổi đâu... Tulip nắm chặt chiếc điện thoại trong tay khựng lại,nụ cười biến mất,bỗng dưng,nước mắt Tulip tuôn trào.Nó rơi rơi mãi không ngừng CHuyện gì đang xảy ra vậy...theo dõi chap tiếp nhá pà koan
Tulip vẫn nắm chặt chiếc điện thoại trong tay và hét lên _Lyly tỷ tỷ mẹ ở đâu...trả lời con đi... _Tulip...con tỉnh đi...Tulip... _Mẹ...mẹ ơi..._Giọng Tulip nhạt dần nhạt dần _Tulip ơi...mẹ nhớ mấy trò phá hoại của con lắm...mau mở mắt đi mà Tulip... _Mẹ....Tulip nước mắt chảy tèm lem...Tự dưng,người Tulip yếu dần yếu dần rồi cô ngã xuống sân trường...Tulip cảm thấy dòng điện đó...một dòng điện thật mạnh chạy qua Tulip khiến cô cảm giác đau đớn...cô run run cầm chiếc điện thoại trong tay thở hổn hển...Giọng bà LyLy càng ngày càng thảm hơn...bỗng,cô nghe một giọng thân thuộc vang lên _Tulip...mày dậy đi chứ...tao cô đơn lắm...huhuhu...dậy đi chứ... _Lay...lay...on...Tulip chỉ còn đủ sức thì thào tên cô bạn thân của mình... _HAha...bây ơi...ra xem V chưa cưới của hoàng tử Ren này..._Giọng đanh đá của một nữ sinh vang lên...điều đó khiến cả bọn quý tộc trong trường ùa ra bao quanh lấy Tulip....Tulip vẫn rũ rượi nhìn lũ học sinh đó bằng một ánh mắt kì quái...nước mắt thì không ngừng rơi...cô thở một cách khó nhọc... _Sao vậy ...sắp chết đến nơi hả con nhỏ xấu xí...? Tulip nghe giọng cố gượng dậy giương mắt nhìn Laura...nhưng đôi mắt ấy có gì đó trông thật thê thảm... Trên lầu,Ren đang cùng Nicky tảo bộ thì bắt gặp mọi người đang chạy với vẻ khẩn cấp.Ren chụp tay một người con gái lại và hỏi: _Có chuyện gì vậy em? _Thưa hoàng tử...nghe nói có một cô nữ sinh bị sao sao á...em không biết...hoàng tử nên xuống xem đi _Sao Nicky...em muốn xem không... _Xuống chung vui đi... Nicky trả lời,thế là Ren và Nicky thong thả bước xuống...Về phía dưới ngả Tulip...mọi người đang vờn tóc Tulip làm đầu tóc đẹp đẽ đó rối bù lên..thế nhưng Tulip vẫn không còn sức để kháng cự.Laura lại cười _Sao vậy...không dám đánh hả...xấu xí mà đòi lấy hoàng tử Ren sao...cô coi lại thân phận mình đi Tulip vẫn cố gắng thều thào _Dù...sao...tôi...cũng...là...công...chúa...của...nữ... hoàng... LinhLinh... Laura quắt mắt nhìn...và rồi,2 cô nữ sinh bước đến,giật ngược tóc Tulip,đánh vào mặt Tulip 2 cái và nói: _Tao không cho mày nói cái giọng đó với tiểu thư Laura... Bị dòng điện làm đuối sức...cộng tiếng gọi thảm thiết của người thân và 2 cái tát của 2 người nữ sinh đó...Tulip ngã gục xuống...đôi mắt cô giờ đờ đẫn một cách ngây dại...trông cô bẩn đến mức độ biến thành cô bé Lọ Lem không ai nhận ra.VÀ rồi _Hoàng tử Ren và Nicky đến...tránh đường... Mọi người hốt hoảng sợ sết lùi ra...Ren và Nicky bước đến và nhìn Tulip mỉm cười...Hình như hai người không hề nhận ra đó là Tulip,Ren quay lại hỏi _Con bé nào trong trường chúng ta vậy...sao lại ra nông nổi thế kia... Tulip vẫn nằm yên lặng để lấy lại sức mình...Ren lại một lần quay lưng lại nhìn Tulip...nào ngờ cậu nhìn trật qua...thấy chiếc điện thoại đó...chiếc điện thoại đã chụp cái cảnh cậu ngoại tình với người con gái khác...Ren nắm chặt tay mặt đanh lại nhìn về phía Tulip đang nằm bất động Ren từ từ bước đến và vén mái tóc phủ trước mặt đó lên...Nicky giật mình hét lên _Tiểu...tiểu thư...Tu...Tulipp..... Ren quay lại nhìn lũ nữ sinh và hỏi: _AI đánh cô ta như thế... Không ai dám trả lời,chỉ cuối đầu im lặng nhìn nhau...Ren quát mạnh hơn _Tao hỏi ai đánh cô ta như vậy...Cô nói cho tôi...Ren chỉ tay vào học sinh đứng gần mình nhất và ra lệnh...Cô học sinh run run kể lại _Thưa...thưa...hoàng tử...đó...em...không biết...cô ấy...hình như...bị gì đó...và...chỉ..chỉ...bị hai cô nàng này đánh 2 cái nhay mặt... Cô học sinh chỷ tay vào 2 con bé phe của Laura...Ren nhìn qua trừng mắt với 2 người đó,rồi đến cạnh Tulip cuối xuống định bế Tulip lên thì...Tulip đưa bàn tay yếu ớt của mình ra gạt bỏ đôi bàn tay đó...Cô nhìn Ren _Bỏ bàn tay vấy bẩn của ông ra khỏi người tui... Rồi cô lết từ từ...lết từ từ ra khỏi vòng vây đó trước cái nhìn sững sờ của mọi người và nhất là của Ren...Nicky chạy đến bế Tulip lên trước cái khán cự yếu ớt của cô bé _Bỏ...bỏ...tôi...ra... _Im coi...tôi sẽ bỏ khi cô không có gì... Nicky nghiêm nghị khiến Tulip có cảm giác ấm áp...cô ngất xỉu trong vòng tay của Nicky...Ren nhìn theo Nicky với ánh mắt lạ lẫm...Laura vờn đến cạnh Ren nói _Sao...anh xót thương cho nó à.... _Đâu có...chả qua anh không muốn rắc rối với phụ hoàng... _Anh Nicky đang làm trò gì vậy? _Anh cũng không biết.... Trở lại phần Tulip,sau khi Nicky đặt Tulip xuống giường,cậu bỏ chạy đi tìm cô y tá...Một lát sau,cô y tá trở lại..nhìn tình hình của Tulip nheo nheo mắt...Cô cầm viên thuốc nói với Nicky _Hoàng tử cho cô ấy uống viên thuốc này...có lẽ cô ấy sẽ tỉnh đấy... Nicky cầm ly nước đưa vào miệng của Tulip..nhưng nước đưa đến đâu,lại chảy ra đến đó...Nicky đánh liều đưa viên thuốc vào miệng mình và truyền cho Tulip...Cậu không hề ngờ rằng có người đã chứng kiến cảnh đó...và chụp lại khung ảnh đó một cách tức tối... Sau khi thuốc được đưa vào người,Tulip nhắp nháy mắt tỉnh dậy.Cô nhìn Nicky với một ánh mắt đầy truyền cảm
Cô đặt tay lên đầu mình và nói: _Không biết có cái gì trong người tôi nữa...dù sao cũng cám ơn thằng hoàng tử đã cứu tôi(cám ơn họ mà kêu bằng thằng mới ghê chá...=.=) _Cô nghỉ ngơi đi...tôi phải đi gặp anh Ren đây...bye nhá Tulip gật đầu nhìn theo Nicky...và sờ sờ vào ngực của mình _Lạ quá...dòng điện đó là gì vậy...làm mình đau như khi bị bà Linh Miêu đó chạm...đau quá.... Chuyện gì đang xảy ra cho Tulip...?Sẽ có gì sắp xảy ra...một sự kiện đặc biệt sẽ dành tặngTulip trong chap đến...đón xem chuyện gì nhé...
Chiều hôm đó,tại cung điện vua Roenxi...Ren bước vào nhìn Tulip lạnh lùng và nói _Phụ hoàng tìm cô kìa.......... _Ở đâu.............?Tulip hỏi _Cái vườn táo sau nhà đó _Gặp ở đó làm gì vậy?Tulip nheo mắt hỏi _Tôi không biết Tulip không nói gì nữa,vội vã bước ra khỏi phòng...cô từ từ đi vòng ra sau lâu đài...và đứng dưới gốc cây táo nhìn quang quất _Quái lạ...cái ông già này đâu rồi chứ...(Xấu quá....dám nói xấu sau lưg người khác...=.=)...thôi trèo lên cây hái táo ăn đã rồi gặp sau vậy... Nghĩ vậy,Tulip trèo lên cây nhanh nhảu sau cái dằn vặt đau đớn hồi trưa.Cô ngứt hết trái này đến trái khác ngoạm nhưng vẫn không thấy vua Roenxi đâu,Tulip đành tuột xuống.............. "GÂU....GÂU.....GÂU...."tiếng *** sủa ở đâu vang lên.Tulip giật thót mình nhìn quanh quất...và hốt hoảng hét to khi thấy chốc ngốc dưới cây một con *** becgie to tướng đang ngước mắt nhìn mình:
_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA....CHÓ......CHÓ... Tulip mất hết lí trí phóng từ trên cây phóng xuống và bỏ chạy...nghĩ sao nhỉ...tất nhiên là con *** rượt theo chứ sao...Tulip chạy hết cây táo này đến cây táo khác...chạy vòng trở lại lâu đài và..."RẦM..." Tulip không nhìn người đã ngã vì cú chạm trán,mà nhìn con *** đang theo rượt theo....Ba...hai...một..."Tõm.."Một tiếng động vang lên...và nhìn trở lại thì Tulip đang nằm dưới hồ cá trong đó...Người đã bị cô tông phải đi đến cạnh hồ cá vuốt ve con cho becgie nói _Con làm sao mà bị con Roxy rượt vậy....? Nghe giọng nói,Tulip ngẩng lên và hốt hoảng vì hành động phi pháp của mình là đã xô ngã ông Roenxi...Tulip lắp bắp... _COn...con...con...xin...xin...lỗi...vì đã tông ngài ạ _Hum sao....nhưng con vẫn chưa trả lời ta... _COn hum biết con *** này đâu ra...con nghe Ren bảo ngài muốn gặp con...nhưng sao ngài không tới...làm người ta đợi mãi...Tulip trách Ông Roenxi tròn mắt nhìn Tulip và ngạc nhiên hỏi lại _Ta có nói với thằng Ren vậy ư? Tulip nghe hỏi vậy biết mình trúng kế nên bơi vào bờ.Cô đứng dậy chào vua Roenxi rồi xin phép bỏ đi một nước.Trên tháp,Ren và Nicky đang vỗ tay nhau chúc mừng chiến thắng vinh quang đó...VÀ rồi,cánh cửa mở ra,Tulip lườm mắt nhìn Ren với Nicky _Hay nhỉ... _Chứ sao không...CHắc con heo như cô giảm đi mấy kí ùi đó...Ren nhăn răng cười... Tulip lại liếc Ren bằng ánh mắt nham hiểm và quay trở vào phòng tắm với câu tạm biệt _Chờ đó............. Tuy không biết sẽ có gì sắp xảy ra cho Ren và Nicky nhưng kết quả cuộc chiến đã được san bằng với tỉ số 1-1 cho cả hai bên. 15 phút sau,Tulip trở ra sau khi tắm gội sạch sẽ và trang điểm chút ít,cô băng mình qua phòng khách liếc nhìn Ren và Nicky...Cả hai anh chàng này lắc đầu liên tục khi nhìn thấy Tulip bằng ánh mắt không thể tin được...Chả là 2 anh chàng này nhìn thấy trên đầu Tulip có một cơn mưa lông chym ấy mà
Tulip nhếch nhẹ môi cười rồi vội vã bước xuống đại sảnh.Ở tại phòng khách,Ren nhìn qua Nicky _Em thấy gì không... _Nhìn con nhóc đó như một thiên thần vậy... _Em nghĩ vậy à...? _Ừ... _Từ nay chúng ta phải cảnh giác con nhóc thôi...không khéo lại vào bẫy... _HAha....anh mà cũng biết sợ ư? _Sợ gì chứ...chả qua lỡ vô bẫy nó nó cười chết... Ren đỏ mặt quay bước ra ngoài...Cậu lại nói tiếp _Xuống sãnh đường ăn tối thôi...không phụ hoàng lại lảm nhảm nước...(sax...nói với cha mình vậy đó) _Ừk...Nicky gật đầu... Dưới sảnh đường,Tulip và vua Roenxi đã ngồi đó...Ren và Nicky cuối đầu chào vua Roenxi rồi cũng nhau ngồi vào ghế...."BỘP...................." Tiếng động phát ra từ dưới ghế của Nicky và Ren khiến hai người này đỏ mặt...Những người hầu xung quang nhịn cười không được nên cười phá lên...vua Roenxi trợn mắt nhìn 2 cậu con trai mình mà không giấu được nụ cười...Ren và Nicky trợn mắt nhìn qua Tulip thì càng tức điên khi thấy Tulip cười một cách nham hiểm....Trò chơi chưa dừng ở đó,mùi thơm thôi thối bốc lên khiến mọi người tránh xa Ren và Nicky một cách nhanh chóng...Cái thái độ đó khiến Tulip cười phá lên đập tay vào tường.Ren đứng dậy dở tấm nệm ra...cậu phát hiện thấy một cái bong bóng nhỏ cùng một đống hoa hôi ở dưới đó,Ren cầm cái đống đó ra...Nicky thấy vậy cũng bắt chước anh trai mình.Ren quay lại nhìn đám người hầu quát _Khi nãy lũ tụi bây dám cười tao...vậy hãy cút khỏi lâu đài này... Đám người hầu nghe vậy chạy vội đến quỳ xuống ríu rít nhận lỗi _Xin lỗi hoàng tử...tụi thần không dám nữa...xin... _Không xin xỏ gì cả...Cút... Ren quát lên,nhìn bộ mặt Ren lúc này trông thật đáng sợ.Tulip ngưng cười,đập bàn đứng dậy đến bên cạnh Ren,nói với cách mỉa mai _Ê...chơi thua mà tức á...nhục vậy...anh là hoàng tử mà nhục thế à...sao không đuổi tui này...họ đâu có lỗi............. Nicky cũng vua Roenxi tròn mắt khi thấy cách nói chuyện ngạo mạn của Tulip với Ren.Ren quắt mắt nhìn Tulip _Rồi cũng sẽ đến lượt cô...tạm thời tôi tha cho đám người hầu này...cô coi chừng... Ren xích gần khuôn mặt mình đến sát Tulip nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Thấy tình hình căn thẳng,vua Roenxi lên tiếng _Ren...con nên ăn nói đàng hoàng lại với tiểu thư Tulip...thôi...vào bàn ăn nào... Tulip trở lại chỗ ngồi của mình và không quen tặng cái nhìn chiến thắng cho Ren.Cô ghé sát tai Ren và nói _Cúc...cu...2-1 nhé... Ren tức điên nắm chặt tay lại,vội cầm chén cơm ăn.Tulip ngồi trở xuống và từ từ ăn cơm.Ông Roenxi nhìn Tulip mỉm cười hỏi _Ngày đầu tiên đi học của con thế nào hả... Tulip ngẩng đầu nhìn vua Tulip rồi đắn đo suy nghĩ"Liệu mình có nên nói cho ông ấy biết mình bị bắt nạt không nhỉ...?Liệu có nên nói mình bị ngã vì dòng điện đó không nhỉ...?".Và rồi Tulip mỉm cười: _Dạ rất tốt ạ...mọi người rất đáng yêu ạ... Nicky tròn xoe mắt nhìn Tulip khi thấy cô đang nói dối một cách trắn trợn như vậy.Tulip biết Nicky đang nghi ngờ nên nhìn qua nháy mắt với Nicky một cái.Nicky,buông đũa xuống đưa tay chống cằm như đang suy nghĩ gì đó
Ông Roenxi nhìn qua Nicky hỏi: _COn sao vậy... _Không sao ạ...Nicky lại bỏ tay xuống và tiếp tục ăn cơm Sau bữa cơm,Ren và Tulip trở vào phòng ngủ...Ren nhìn Tulip nói _Cô có biết nói dối vua là một tội đáng khi quân và sẽ bị phải chết không hả _Tui nghĩ ông cũng muốn tui chết cho rảnh mắt mà_Tulip ương bướng trả lời... _Đúng tôi muốn cô chết lắm... _Vậy thì xuống mà nói với phụ hoàng của ông là tui nói dối ông ấy.... _Để rồi xem....Ren bỏ lên giường nằm ngả lưng và nhắm mắt ngủ... Tulip lôi chiếc điện thoại ra nhìn những tấm ảnh chụp lén Ren.CÔ đi đến cạnh cái máy tính và cho in hình ra.Tulip nhếch môi cười và sau đó,cô cất những tấm ảnh đó vào cặp.Cô nằm xuống chiếc ghế salon rồi đặt tay lên trán,bắt đầu suy nghĩ về những chuyện đang xảy ra.Cô cảm thấy có cái gì rất lạ...rất đáng quan tâm...nhưng cô không biết đó là cái gì...và rồi Tulip chìm vào giấc ngủ... Sáng hôm sau,Tulip lại cùng Ren,Nicky đến trường...Tulip một mình bước vào lớp và mỉm cười chạy đến bên cạnh Mery _Mery...chào cậu _Chào Tulip... Mery mỉm cười rồi tiếp tục nói_Hôm qua Tulip sao vậy? _Không có gì...chả qua mệt quá ấy mà....Tulip nhanh nhẹn giấu câu chuyện... Và thầy giáo chủ nhiệm bước vào...thầy ra hiệu cho cả lớp im lặng rồi nói _Hôm nay,tiểu thư của nữ hoàng Melmel đi học...các em hãy chào đón cô bé nào Melmel bước vào và mỉm cười cất tiếng chào _Chào các bạn... Tulip ở dưới há hốc miệng và hét lên _Layon...Layon.... Liệu người Tulip gọi có phải Layon hay không...mong mọi người chờ chap tiếp nhá......
Cô bé mà Tulip gọi liền quay xuống và sững sờ nhìn Tulip một cách kinh ngạc....Một phút....hai phút....không qua phút thứ ba,cô bé chạy xuống và ôm chầm lấy Tulip và khóc nức lên khiến mọi người trợn tròn mắt nhìn nhau _Tulip....là mày ư....mày phải không....? Tuip mỉm cười nhẹ rồi bỏ Layon ra và nhìn Layon nói _Tao đây....chính tao đây....nhưng tại sao mày lại ở đây..... Layon lau nước mắt rồi lại sững sờ nhìn Tulip
_Tao không biết...tụi mình nói chuyện này sau đi. VÀ rồi Layon lại đi lên lớp và cuối đầu mỉm cười _Xin được chỉ giáo Cô cuối đầu lần nữa rồi đi thẳng về cuối lớp và ngồi cạnh Tulip. Thời gian sáng hôm đó trôi qua một cách nhanh chóng.Trưa hôm đó,Tulip kéo Layon lên sân thượng của trường và nói _Mẹ tao sao rồi.....? _Bà ấy khóc gần như hết nước mắt....mày đã hôn mê gần 1 tháng rồi.... _HẢAAAAAAAAAAA.....gì chứ? Mới có hai ngày mà.... _Tao không biết đang có chuyện gì xảy ra giữa mày với tao....Tao không hiểu tại sao khi tao ngủ tao lại đến sứ này... _Mày đang ngủ ư....? _Có lẽ vậy,và tao không biết tao có ngủ thẳng như mày không nữa _Layon...nghe tao nói nè....nếu mày có trở lại thì hãy nói mẹ tao đừng lo lắng chi cho tao hết.TAo sẽ tìm cách trở lại. _Tao biết rồi...nhưng giờ chúng ta phải làm gì đây....bỗng dưng tao cảm thấy sợ hãi quá... _Tao cũng vậy...hôm qua,tao nghe thấy tiếng mẹ tao khóc và tiếng mày gọi tao,tao đã hét lên nhưng mà không có tiếng trả lời _Là mày hét ư...tao có nghe...tao có nghe nhưng tao nghĩ tại tao quá lo lắng cho mày....Layon nhớ lại _Và rồi tao gục xuống,dòng điện mạnh chạy vào người tao khiến tao có cảm giác đau đớn.Lúc đó còn bị 2 con nhóc trong trường đánh nữa. _Con nào....tao sẽ cùng mày đi xử nó _Thôi mày ạ....dù sao chúng cũng là người có quyền mà......... _Vậy buổi trưa mày không ăn cơm sao? _Tao có biết phòng ăn ở đâu đâu,đây là ngày thứ 2 tao đi học đó....À còn chuyện này nữa _Nói đi....chuyện gì _Tao đã lấy chồng _HảAAAAAAAAAAAAA.......Layon hét lên như không thể tin vào tai mình điều mà cô vừa nghe thấy.Tulip nhắc lại _Tao đã lấy chồng....lấy người mà tao ghét kinh khủng..... _Mày lấy đứa nào? _Thằng Ren con của vua Roenxi _Ông Roenxi đó tao có nghe bà mẹ hiện giờ của tao nhắc đên....BÀ nói con ổng mới cưới mà tao không ngờ lại là mày.... _Ừ...thôi...xuống dưới chơi đi....nhớ nói với mẹ tao vậy và nhớ tìm nguyên nhân nghe chưa... _TAo bik" rồi.....gặp lại mày tao vui quá _Tao cũng vậy.... Tulip nắm tay LAyon đi xuống....Cô quay người đi ngược lại và nói chuyện với LAyon thì......."RẦM................."Tulip đụng phải một người và nằm lăn trên người đó.Tulip cuối đầu xin lỗi rồi đứng lên.Người đó quắt mắt nhìn Tulip và rít lên _Mày.....ai cho mày đụng tao Tulip ngước mắt lên nhìn giọng nói quen thuộc đó Bên kia Layon đang lườm người đó bằng ánh mắt hình viên đạn.Tulip lên tiếng _Tao đụng mày nhưng tao xin lỗi rồi,nên mày không có cái cớ nói lại tao vậy đâu "BỐP"....bàn tay đó đánh mạnh vào mặt Tulip nhanh một cách không thể tưởng khiến Tulip chảy máu miệng....Tulip đưa tay lên lau những giọt máu đó và khẽ nghiến răng _Laura........................ Layon bước đến cạnh Tulip nhìn Laura và đưa tay lên chỉ ngay mặt cô ta _Mày dám đánh bạn tao ư....cái con kia _HOhO...con nhỏ nào xuất hiện đây......con bạn nào của mày vậy vịt con xấu xí....? Laura cười mỉa mai Tulip...
Tulip lườm mắt rồi đưa tay lên định tát Laura thì một bàn tay khác chụp lấy tay Tulip giữ một cách thật chắt.Tulip đưa mắt nhìn lên và thấy đó chính là Ren.Tulip dùng sức rút bàn tay đó lại và hỏi: _Ra là ông ư...Tui cứ tưởng ai.... _Thằng điền nào cản cậu vậy Tulip? Layon lên tiếng gọi Ren bằng thằng điên khiến Tulip phá ra cười.Ren nóng mặt nhìn liếc qua LAyon.Ren đưa tay lên dí ngay mũi Layon _Cô...cô...là con nhóc nào.... LAyon hất cái mặt đầy kiêu hãnh của mình về phía Ren...đưa tay mình lên gạt bỏ tay Ren xuống và trừng mắt nhìn _Tui là ai không liên quan đến ông đồ thằng điên Ren tức giận định đưa tay lên tát Layon thì Tulip bước ra chặn trước Layon và nói _Bạn tui đấy....thì sao chứ.... _Bạn gì vậy...lại một Tulip nữa ư....Nicky không biết từ đâu xuất hiện mỉm cười ranh mãnh nhìn Tulip _Đúng...bạn tui đấy...Tulip cao giọng... Nicky lại nhìn qua Layon và mỉm cười bước đến trước Layon,chìa tay ra và nói _Làm quen nhé tiểu thư Layon LAyon đưa mắt nhìn Nicky một cái rồi nói _Xin lỗi...đây không hứng thú làm quen Câu nói đó khiến Nicky biến đổi sắc mặt từ nụ cười tươi rói thành khuôn mặt lạnh lùng hẳn ra.Tulip đến cạnh Ren,nhìn trừng mắt Ren một cái rồi quay qua LAura nói _Tao tha cho mày lần này....lần sau mày đừng hòng thoát khỏi bàn tay của tao....đi thôi Layon Tulip hằn học kéo tay Layon đi.Trở về lớp,Layon nhìn Tulip hỏi _2 cái thằng đó là ai vậy _LÀ 2 cái thằng mà tao đã nói với mày trước đó... _Là Nicky và ren hả? _Chính xác.... _Vậy ai là Nicky....ai là Ren _Thằng mày gọi là điên đó....nó là chồng tao.... _Sax....mày không giỡn tao đấy chứ _Tao giỡn mày làm gì....rồi tao sẽ trả thù cái tát này cho xem.... _Trả thù gì vậy....Mery ở đâu xem vào... _Không có gì....Tulip mỉm cười.Mery nhìn qua LAyon dịu dàng hỏi _Bạn là bạn của Tulip hở LAyon ngạc nhiên vì cái cách xưng hô đó...cô bé mỉm cười rồi nhìn Tulip tinh nghịch _Đúng...tụi này là bạn....là bạn thân đó _Thích quá nhỉ...ăn kẹo không....Mình có cả đống nè Nỗi lòng tham ăn của 2 cô nàng phát ra....2 nhóc reo _Kẹo....kẹo....cho mình với.... Mery chìa những viên kẹo cho LAyon và Tulip.Rồi cô đưa trái cherry lên miệng nhìn Layon và Tulip một cách thích thú
Đang vui vẻ,bỗng Tulip nảy ra một ý nghĩ liền cáo biệt Mery rồi kéo tay Layon ra chỗ khác.Cô nói _Giúp tao cái này lên khắp trường....Sẽ có chuyện hay để mày xem đấy Tulip xòe ra những bản photo ảnh về chuyện kiss của Ren....Layon ngạc nhiên _Nó...nó...ngoại tình ư _Ngoại tình gì chứ....tao với nó đâu có động phòng _Kaka...đúng là Tulip yêu của tao...vậy tụi mình đi thôi. Những bức ảnh được dán lên....Một lúc sau,cả trường đã rộn ràng lên nhưng không phải chỉ vì bức ảnh Ren mà còn bức ảnh của Tulip nữa.Đám nữ sinh vây quanh lấy Tulip và nói _MÀy dám hôn anh Nicky của tao ư? _Cái gì mà Nicky của mày...tao hôn hắn khi nào? _VẬy đây là cái gì hả? Bọn nữ sinh đôi tấm ảnh đến trước mắt Tulip khiến cô run lên bần bật...LAyon liếc nhìn qua Tulip giựt vôi tấm ảnh và xé ra làm nhiều mảnh.Tulip hét _Tao không làm chuyện đó....Đừng có điên Bọn nữ sinh bỏ đi và cười mỉa mai _Con nhóc này thèm tiền quá....đã là V của anh Ren còn đi kua anh Nicky nữa Tulip ngồi phịch xuống đất và ôm mặt khóc.Layon vỗ vỗ lên vai Tulip _TAo nghi có người *** hại mày....tao...AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA Chưa nói xong câu,Layon hét lên.Tulip vừa kịp thời quay lại thì thấy Layon đã gục bất tỉnh trên vai mình.Tulip ôm lấy LAyon vào lòng và khóc thét lên Lo lắng _LAYON....tỉnh lại đi...tỉnh lại đi
Tulip cứ ôm lấy Layon mà khóc....Và rồi cô như nghĩ ra điều gì,Tulip vôi vụt chạy đi tìm Nicky...Ngôi trường quá rộng khiến Tulip thở gần như đứt hơi....thế nhưng cô vẫn không thấy bóng dáng Nicky ở đâu....cô dường như rơi vào tuyệt vọng....bất chợt trong đầu Tulip chợt sáng ra và nơi cuối cùng cô nghĩ đến là phòng học thể dục của trường.Tulip rón rén bước vào căn phòng đó,bất chợt cô sững sờ khi thấy Ren và Nicky đang hôn 2 người con gái mà 1 trong người đó là Laura.Tulip đằng hắng giọng một cái thật nhỏ khiến cả 4 người chau mày xoay lại nhìn cô.Ren bực tức lên tiếng _Tại sao cô khi nào cũng phá đám tôi là sao nhỉ? _Ai biết....tôi đến đây gặp Nicky.... Nicky đang nhìn Tulip mỉm cười thì há hốc miệng khi nghe cô bé đến tìm mình
_Cô tìm tôi ư......Nicky hỏi lại bằng một giọng vẻ nghi ngờ _Ừm...mau theo tôi nào...có chuyện quan trọng lắm... Tulip dường như quên đi vụ báo ảnh đó,cô nắm tay Nicky kéo mạnh khiến Nicky đã ngạc nhiên nay còn ngạc nhiên hơn....Nicky cùng Tulip bước vội ra khỏi phòng hướng về nơi Layon đang nằm.Nhưng khi vừa đến nơi,một chuyện lạ đã xảy ra.....Layon không cánh mà bay khiến Tulip hoang mang một cách lo sợ.Nicky lắc đầu hỏi _Gì vậy...bắt tôi theo cô đến đây để nói về vụ tấm ảnh ư...tôi không biết đâu.... _Im lặng nào Nicky.... _Cái gì vậy...trông cô biến đổi sắc lắm....Nicky bắt đầu chú ý đến sắc mặt của Tulip... _Mất rồi ư....sao lạ vậy....Tulip vẫn đưa mắt tìm Layon và lẩm bẩm một câu khó hiểu khiến Nicky hỏi lại _Mất rồi ư? _Ừ...mất rồi.....Tulip trả lời nhanh khiến Nicky tức điên hỏi _Mất cái gì chứ....ai không biết mất...(Có biết nữa chá....xạo dữ) _Layon....Layon... _Cô bạn đi cùng cô đó hả...... _Đúng....cô ấy mới thét lên và ngả gục trong tay tôi mà...sao giờ đây.... _Hay là cô ta chọc cô.... _Không có đâu....tụi tôi không bao giờ chọc nhau... _A....tôi biết rồi....Nicky reo lên khiến Tulip nhìn qua với vẻ thành khẩn hỏi Nicky _ANh biết gì.... _Tôi biết về Layon chứ gì _Nói...nói mau....nhanh lên chứ.... _Layon biến mất rồi.....Nicky phán xong câu đó và cười khiến Tulip nổi đóa _Nè....tui không có giỡn ông nghen....
Tulip chống 2 tay lên eo,ũng lúc đó,Ren và LAura bước vào,nhìn Nicky hỏi _Chuyện gì vậy Nicky? _Layon...bạn của Tulip biến mất rồi thưa anh trai... _haha....con nhỏ đó àk....cho chết Laura phá lên cười.Tulip nhìn qua và đanh giọng... _COn nhỏ kia...mày đừng tưởng có Ren đây tao không dám làm gì mày à nhá....xin lỗi mày nhé....thằng Ren đó không làm gì được tao đâu _Tao đâu có tưởng,mày có ngon thì đánh tao nè.... Laura lên mặt khiến 2 anh chàng hoàng tử nhà mình hết nhìn Tulip đến nhìn Laura....Tulip tức giận phóng tới,chụp tóc Laura và tát lên mặt cô ta.Laura nhận được những cái tát đó và rồi đôi mắt cô ta lòng sọc đỏ lên một cách đáng sợ.Laura cầm áo Tulip kéo về phía trước và..........."XOẸT..............." tiếng áo rách vang lên.Vì biết áo rách,Tulip sơ hở nhìn xuống và lạnh trọn 5 cái tát lên mặt và một cú đạp của Laura vào trúng bụng.Tulip ngã xuống....từ đâu đó,học sinh kéo về và lấy camera quay cảnh tượng đó.Nicky và Ren chỉ đứng lặng lẽ nhìn Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 710x987. mà không có phản ứng gì.Đặc biệt là cái nhìn của Ren,có gì đó trông thật sâu xa.Laura bước đến cười ha hả với giọng điệu đáng ghét _haha....xem cô còn hoan ngạnh đến lúc nào... Tulip tay vẫn che lại tấm thân của mình và nhìn thẳng vào mắt Laura.... _Cô sẽ không xong với tôi đâu.... _Ê...Laura... Một giọng nữ vang lên....Laura vừa ngước lên thì lãnh trọn một cú đạp của người mang giọng nữ đó..Tulip vội nhìn qua và mỉm cười hét lên _Layon...mày đây rồi....mày đi đâu vậy....làm tao lo quá? _Im lặng nào Tulip....mày mặc cái này vào đi Layon cởi áo khoác của mình ra và đưa cho Tulip,và nhìn qua LAura bằng ánh mắt rất gợi cảm
_Cú đạp vừa rồi chỉ là mới bắt đầu...mày dám đánh con bạn thân của tao...giờ tao coi mày sẽ đủ lành lặn mà ra khỏi đây không.... Tulip mặc xong áo và đứng dậy bước đến cạnh Layon hất đầu về phía Laura... _Tao nữa....mày chết chắc rồi... Thế nhưng...ở đâu,cả đám tiến lên che chắn cho LAura...LAyon nhếch môi cười nhìn qua Tulip _Hay là mình xử bọn này trước.... _Ok...Tulip cười gật đầu đồng ý...Và thế là bãi chiếc trường bắt đầu xảy ra.Do ở thế giới cô,2 người này là chúa đánh nhau thế nên chuyện này cũng dễ dàng cho 2 cô nàng nhà ta.Ren và Nicky vẫn đứng đó khoái chí nhìn cái cách 2 cô nàng này trả thù.Trong chốc lác,lũ nữ sinh kia đã áo thì rách,váy thì tung và nằm một đống.Đến lúc này,Tulip bước lên nhìn Laura và nói.... _Bây giờ mày còn một mình mày....tính sao đây Laura nghe nói vậy liền phá lên cười _Ai bảo mày là tao chỉ còn một thân hả....Xem ai đây............. Trong bóng tối,Mery bước ra với cái nhìn lạnh lùng đến khó hiểu.
Tulip nhìn qua Mery ngạc nhiên rồi ú ớ _Mery....sao...sao...bạn...bạn...lại...ở.... Không đợi Tulip nói hết câu,Mery mỉm cười _Sao nào...ngạc nhiên quá phải không Tulip...Tôi quên chưa nói cho cô bạn,tôi là chị em với Laura _HẢAAAAAAAAA...........?Tulip ngạc nhiên đến một cách kì lạ. _Giờ sao đây mày....Tulip yếu ớt nhìn qua Layon hỏi ý kiến _Đánh chứ sao nữa.... VÀ thế là cuộc chiến 2 chọi 2 bắt đầu.Ren vẫn mỉm cười lạ lùng đến cách khó hiểu.Nicky thì vò vò cái tóc của mình nhìn theo kỹ thuật 2 cô nàng này thực hiện.Cuộc chiến ngang tài ngang sức này trông thật khiếp đảm.Giờ này,cả 4 người đã tan bành áo quần...Tulip đánh Laura tới tấp và cũng bị lãnh nhiều cú độc chiêu của Laura.Thế nhưng thế thắng vẫn dành trọn cho Tulip.Tulip bắt đầu thực hiện chiến thuật cuối,dơ cao cái chân mảnh khảnh của mình và cố đạp Laura nhưng ôi thôi rồi....Bàn chân ấy đã bị Ren chụp lại trong cái nhìn ngơ ngác của Tulip.Tulip thét _Bỏ chân tôi ra....ông có nghe không hả _Thì bỏ này....Ren cười lạnh lùng và hất Tulip về phía trước khiến cô ngã nhào xuống sàn. Bên đó,khi Layon dơ bàn tay mình lên cao và đánh xuống má Mery thì cô nhận ra đó không phải mặt của Mery...mà là của Nicky....Layon tức tối nói _Ông làm cái gì thế hả...tránh ra tôi coi _Thì tránh ra nè... Nicky ngã nhào tới và đẩy LAyon khiến cô nàng mất thăng bằng rớt xuống bên cạnh Tulip.Ren cười khinh khỉnh _2 cô thua rồi....lo mà chuồn đi...chúng tôi đi đây Ren và Nicky vác vai Laura và Mery bỏ đi.Tulip tức tối đập tay xuống đất. _2 thằng dó đang làm cái quái gì vậy chứ _Tao tức quá mày ơi..... _Ủa...mà mày đã đi đâu vậy....Tulip bỗng nhớ lại điều quan trọng nên quay lại hỏi Layon _Tao không biết,lúc đó tao tỉnh dậy thấy ****** ngồi đó nhìn tao lo lắng...tao gửi lời tao đến ****** và rồi tao lại ngả gục... _MÀy...mày....mày vào giấc mơ này mấy lần rồi? _Lần này là lần thứ 3.... _Chết,thôi rồi....kiểu này không xong rồi....Tulip biến đổi sắc mặt _Sao vậy mày....?LAyon ngơ ngác hỏi lại _Tao nghi mày sẽ kẹt lại ở đây lắm....đây là lần thứ 3 tao vào đây và tao đã mắc kẹt ở chỗ này... _HẢ? Cái quái gì đang xảy ra vậy?....Layon bắt đầu lo lắng thật sự _Tao không biết...tao không biết nữa....nhưng tao cảm thấy có luồn điện mạnh chạy vào người tao _Tao....tao....tao...cũng vậy _Thôi chết rồi....vậy là tụi mình bị mắc kẹt ở đây rồi.....Tulip hét lên _Không có đâu...tao sẽ tìm ra cách giải quyết vụ việc này....Layon trấn an Tulip _Thật chứ....mày làm được điều đó ư?Tulip nheo mắt hỏi lại _Đúng...nhưng không biết là khi nào...mày giúp tao nhá _Nhưng mày biết tao vốn mang danh là IQ thấp mà....Tulip đỏ mặt trả lời _Hahaha.....tao đâu có quên nhưng mày sẽ giúp tao khi tao cần...0k? _Ừ... _Tốt...bây giờ chúng ta cố gắng chạy thật nhanh về hộc tủ lấy áo quần mặc vào _Ừ Thế là 2 người con gái nắm tay nhau chạy trong làn gió nắng ấm áp........................ Đón xem chap tiếp nhá....Ủng hộ Kid nữa nhé các bạn
Sau khi đã chỉnh tề lại trang phục,Layon nhìn qua Tulip,nắm chặt tay lại thành nắm đấm và nói với một giọng chắc nịch _Tao thề thù này không trả tao không làm người....(cô này không định làm người ư.........hiếm đó nhá)............Nicky thằng cha hoàng tử xấu xí hãy chờ đó........_Layon hét lên khiến Tulip nổi hứng _Đồ khỉ Ren.....tui cũng sẽ cho ông sống dở chết dở....hãy đợi đó.... VÀ thế là hai cô bạn bắt đầu rầm rì rầm rì để tìm sự trả thù mới mẻ nhất.....VÀ thế là....cái này được cái này không được....cuối cùng hai con bạn nhìn nhau cười một cách nham hiểm rồi bắt tay nhau cho kế hoạch ngày mai bắt đầu. Tối hôm đó,dường như Tulip thường mỉm cười thầm,nụ cười khó hiểu khiến Ren đâm nghi và cảm thấy chột dạ.Cậu nghĩ _Cái con nhỏ này....bị đánh nhiều quá hóa điên hay sao mà cười lắm vậy nhỉ Thời gian cứ thế mà trôi qua một cách vùn vụt....trôi qua như để chứng kiến những pha gây nhau hấp dẫn....Buối sáng hôm đó,Tulip không chịu cùng Ren và Nicky đến trường.Thế là hai chàng hoàng tử này bỏ đi một nước.Tulip ngóng đợi cái giây phút này mãi....cô vội vàng rút cái điện thoại ra và nhanh tay bấm tới cái số điện thoại quen thuộc mà không một chút nghi ngờ.VẪn tiếng chuông điện thoại điên rồ vang lên "Chai............bao.................nhôm...........nhựa..........sắt............" _Aloo....Layon lên tiếng _0k rồi mày ạ....mấy thằng quỷ đó đi rồi(người ta là hoàng tử mà kêu là quỷ....không hiểu cô này có bị gì ở đầu không nhỉ) _Tốt....tao sẽ qua mày giờ bắt đầu chuẩn bị đi nào... _0k...bản cô nương dập máy đây 20 phút sau,Layon đứng trước tòa lâu đài tráng lệ và gọi ý ới _Tulip....Tulipp....tao đến đây rồi... Thằng người hầu chạy ra chĩa cây giáo vào mặt Layon _Cô kia....làm gì ở đây hả....ám sát hoàng để há(Hỏi ngu dữ ế.................)Layon đẩy ngọn giáo ra cười mỉa _Tui đến ám sát ông đây _Quân bây đâu bắt lấy nó.....có thiết khách gã người hầu hét lên....Một đội quân chạy ra lúng túng hỏi _Thiết khách thiết khách đâu _Cô ta kia kìa.... Những cây giáo chỉa vào mặt Layon cũng là lúc Tulip bước ra.Cô quát lên _Hỗn xược....dám chỉa giáo vào tiểu thư LAyon,khách mời đáng quý của ta sao....bọn bay muốn gì.... _ơ dạ....dạ thư quý nương....chúng thần sai rồi ạ.... _Tha cho tụi bay đó Tulip cười cười rồi chạy xuống kéo tay Layon lên phòng mình.Cô nháy nháy mắt _Mày thấy tao ra oai chưa _Nhìn gớm phế _Không giỡn với mày à nghen....thôi chuẩn bị nào.....nhanh lên _Từ từ á.... 10 phút sau,Tulip và Layon bước lên xe đến trường....hôm nay trường cũng như vậy....như bao ngày khác,học sinh vẫn tụ tập dưới sân trường chào hỏi mọi người theo kiếu giới quý tộc vẫn hay làm.Và rồi chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại,mọi người hướng mắt nhìn ra chiếc xe đó để xem chủ nhân nó là ai.......CẠCH....tiếng mở cửa xe rất to vang lên....và trong xe,2 vị công chúa của chúng ta bước ra trước cái nhìn đầy kinh ngạc của mọi người.Tất nhiên các bạn biết đó là ai phải khôngTulip và Layon nhà ta đó
Tulip....không hở hang không quá kì bí...giản dị với chiếc áo cánh tay màu hồng cộng cái váy ngằn chưa tới đùi này làm cô tăng lên vẻ đẹp baby thường ngày mà cô vốn có(Thông củm,t/g đang xem bình luận thời trang nên sơ suất ghi vào)....Tulip nở một nụ cười hơi nhạt nhạt.Bên đó,LAyon đang bị mọi người rầm rộ với bộ đồ ưa thích của cô.Layon cười cười một cách nham hiểm
Cô nàng xinh tươi trong chiếc áo ngang vai màu xanh.Layon nhìn qua Tulip nháy mắt....như thể 2 người đã có chuẩn bị sẵn trước...(Thì chuẩn bị ngày hum qua rùi mà>"<).2 cô nắm tay nhau tiến đến trước 2 ghế gỗ của hoàng gia,nơi mà mọi người vẫn sáng sáng đến cuối đầu chào hỏi hai hoàng tử của nước.Tulip và LAyon lại nụ cười khó hiểu đó cuối đầu chào với cái giọng nghe ngọt xớt _Tiểu nữ xin kính chào 2 hoàng tử ạ........... Tất nhiên,ở trên 2 cái ghế kia là hai gã hoàng tử đáng ghét....nhưng không phải riêng họ mà trên chân mỗi người là mỗi cô gái mà không ai khác đó chính là Laura và Mery.Ren và Nicky đưa đôi mắt kinh ngạc nhìn Tulip và Layon rồi hỏi _Nè....sáng nay hai cô uống lộn thuốc hở....hay có vấn đến ở đầu mà ăn nói nghe nổi da gà hết luôn vậy....Ren cười nham nhở...vẫn nụ cười đáng ghét đó
Tulip cuối xuống và lầm bầm _Ông chết chắc với tui rồi Ren ạ....cứ cười đi Bên kia,Nicky đang ngó ngẩm Laura rồi tiến sát đến cạnh cô ấy.Nicky nở nụ cười hỏi nhỏ
_Định quyến rũ tôi đó hở cô bé điên cuồng Layon ngước mắt lên nhìn Nicky,tay thì nắm chặt nhưng cô vẫn giữ cái vẻ dễ thương của mình và nghiến răng nói _Tiểu nữ đâu dám lôi cuốn hoàng tử chứ Dứt câu,Layon chớp chớp đôi mi dài nhìn Nicky khiến cậu hoàng tử này rùng mình quay mặt đi Layon và Tulip lại cuối đầu một lần nứa và quay đi _Tiểu nữ xin phép ạ........... Tất nhiên,hai chàng hoàng tử của chúng ta đã phải kiềm chế lắm để khỏi máu mũi phụt chảy ấy mà....Hai người bắt đầu trao đổi bằng cái ánh mắt nhìn nhau lạ lẫm. Trở lại Tulip và Layon,2 cô nàng kéo nhau vào nhà vệ sinh vuốt vuốt ngực _Ọe.....ọe.....tao tởm quá mày ơi....nói chuyện như thế một lúc nữa chắc tao chết quá...Tulip than thở Layon thì dội nước vào mặt mình và lắc đầu _Tao cũng tổn thọ chết sớm quá nhưng đành nhịn nhục làm cho 2 thằng này điên đảo vì mình đã _Đành chịu thôi...mà khi nãy mày có thấy vẻ mặt con Laura không....tức bốc khói....kaka _HAha....cả con Mery nữa 2 đứa cười nham nhở rồi bước ra lấy lại tinh thần chuẩn bị cho kế hoạch tác chiến tiếp theo.... Chuyện gì sẽ nằm trong kế hoạch tiếp theo của Tulip và LAyon đây....đón xem chap b nhá các bạn
Sau khi từ nhà vệ sinh bước ra,hai cô bé bước thẳng về phòng học một cách nhanh chóng với một kế hoạch tiếp theo đã được mở sẵn. _2 tụi mày định bám lấy 2 hoàng tử của chúng tao sao...... Một giọng nói tức tối vang lên lanh lảnh khiến Tulip và Layon chuyển đổi sắc mặt từ nụ cười sang méo mó.Tulip cao giọng mỉa mai _Tao không biết mày đang nói gì Mery àk nhưng dường như mày đang quên tao là vợ đã cưới đã chung chăn gối với hoàng tử Ren( chuyện này bà Tulip này láo một cách trắng trợn) _Tao chưa bao giờ thấy hoàng tử Ren đối xử tốt với mày.....có lẽ anh ấy chỉ dùng qua đường thôi vÀ tất nhiên cụm từ " dùng qua đường" đã đụng chạm tới cái lòng tự trọng của cô ấy,không chỉ Tulip nổi khùng mà Layon còn nổi điên hơn.Layon bước đến liếc mắt nhìn Mery _Mày nên nhớ kẻ mà đang đeo đuổi Ren là cái người chỉ muốn chức vị và con mày sẽ không bao giờ có được phúc phận đó đâu.Hãy coi lại tụi bây là ai đi _Còn nữa....một lần nữa mày mà đụng chạm đến danh dự của tao mày sẽ không yên đâu Tulip chêm vào lời của Layon khiến cả mọi người trong căn phòng học giờ bao vây lấy họ.VÀ trong số đó,đã có người lẻn ra ngoài.Một lát sau tại lớp học của Ren và Laura _Hoàng tử Ren ơi hoàng tử Ren _Gì vậy....Ren đáp một cách thờ ơ.Nicky lúc đó cũng đang ở cạnh Ren nhướng đôi mày lên một cách ngạc nhiên _Thưa...thưa hoàng tử...tiểu thư...tiểu thư _Tiểu thư gì thì nói nhanh lên lảm nhảm lảm nhảm ồn ào mệt_Ren nhăn mặt khó chịu khiến kẻ học sinh đó sợ khiếp chảy cả mồ hôi.Lúc đó Laura mới lên tiếng _Có gì nói nhanh lên đi...chả lẽ cậu không thấy hoàng tử Ren đang bực tức sao _Dạ thưa tiểu thư Laura,hoàng tử Ren và hoàng tử Nicky,ở lớp dưới của chúng thần đang có 1 cuộc ẩu đã giữa tiểu thư Mery và tiểu thư Tulip,Layon ạ Nghe nhắc đến tên em gái mình,Laura tức tối kéo tay Ren nói _Hoàng tử,xuống đó xem Ren gật đầu rồi nhìn liếc qua Nicky và hỏi _Em đi cùng chứ _Dạ tất nhiên ạ Thế là ba người cùng oai phong tiến xuống lớp học của Tulip.Ngay lúc đó ở lớp học,Mery đã bị Layon trói chặt tay.Tulip nhìn Mery cười _Bây giờ tao cho mày ăn cháo thằn lằn nhá.... Tulip vội nhảy lên bàn vươn đôi tay mảnh khảnh để chụp lấy con thằn lằn đang ngon lành ăn mồi
Tulip vuốt ve con thằn lằn một cách âu yếm(con nhỏ này điên rồi).Cô nhìn nó nựng nựng khiến mọi người xung quanh trố mắt nhìn hành động không ra dáng một tiểu thư như Tulip.Layon nói to _Xin lỗi nhá em thằn lằn đáng yêu....cho tụi chị xin chút thịt của em bởi vì người bạn yêu dấu của chị đang đói(Hix....kiểu này....con thằn lằn nó mà hiểu được tiếng người chắc bỏ chạy mất dép) Mery lúc này sợ đến vả cả mồ hôi,cô nuốt nước bọt nhìn con thằn lằn.Tulip đưa con thằn lằn đến trước mặt Mery rồi đặt nó lên làn da mềm mại của cô ta.Mery sợ quá thét lên _ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAA _Dừng tay...................... Tiếng quát phát ra,Tulip đứng khựng lại rồi nhìn lại phía sau.Ở đó,Ren,Laura và Nicky đang nhìn cô một cách kì lạ.Tulip mỉm cười nhẹ rồi giả vở bước đến _Chồng yêu của em.... Bỗng,tự dưng, Tulip ngả về phía trước và đưa cả con thằn lằn vào miệng của Laura.Tulip đứng dậy cười hì hì _Sorry nhá cô bạn.....tui lỡ chân nên............. Laura lúc đó tái sẩm mặt mày,nhổ ngay con thằn lằn ra và trừng mắt nhìn Tulip.Layon lúc đó cười to rồi bước đến hỏi với giọng mỉa mai
_Thằn lằn ngon không hả tiểu thư....lần sau tụi tui sẽ cho cô ăn món hấp dẫn của cặp đôi Tulip Layon này.Bật mí dó là món rắn trộn gỏi(her her.......món gì độc chiêu vậy nè) Mery bước đến từ đằng sau nắm tóc Layon rồi giựt mạnh ra sau khiến Layon bất ngờ phát lên một tiếng _Á...... Nicky giật mình vì hành động đó nhưng cậu chàng và Ren càng ngạc nhiên hơn về hành động của Tulip.Chả là nhanh như sóc,cô chụp vội con thằn lằn dưới đất dí lên mặt Mery rồi nói _Cô cũng muốn thử món ăn của tôi chứ gì....đây nè ăn đi Mery hoảng sợ buông chùm tóc dài của Layon ra,nhảy bật lùi về phía sau.Cũng may lúc đó,Nicky kịp thời đưa đôi bàn tay đỡ Mery chứ không thì cô ta đã rơi xuống sàn.Laura bước đến và nói _Mày sẽ phải trả giá đắt đó Tulip à.....mọi chuyện sẽ bắt đầu ngay thôi Thế nhưng,lúc đó Ren đặt tay lên vai Laura,mỉm cười nhẹ nhàng và nói:
_Bình tĩnh nào Laura....làm gì em phải giận dữ vì con nhỏ khùng như vậy ....để con nhỏ xấu xí này anh xử cho Nghe thấy vậy,Tulip quẳng luôn cả con thằn lằn ngay mặt Ren và nói _KHùng cái đầu ông....xấu xí cái đầu ông.....nhìn cái mặt ông tui muốn mữa quá.... Tulip nhìn Ren mỉa mai.Lúc đó,Layon lên tiếng _Muốn xử bạn tuii thì bước qua xác tui trước nè....ông tưởng ông là hoàng tử này nọ mà tui sợ sao....ông nhầm tưởng rồi đó Ren nghe đến vậy tức ngọng họng bởi lẽ đây là lần đầu có 2 nữ sinh dám nói mình như vậy.Nicky nhếch môi cười rồi đến sát Layon nói nhỏ vào tai Layon _Sợ đến lúc đó cô không chịu được thôi Layon sẵn thế.xoay đôi tay qua và thế là................."Bụp".....một cái tát tai nằm trọn lên mặt Nicky.Cái tát đó khiến mọi người trố mắt sững sờ nhìn và khiến Nicky giận tím mặt.Tulip phá lên cười _Hahaha...........đánh đẹp lắm.....không quả là nhỏ bạn thân của tao _Xin đa tạ xin đa tạ 2 đứa cười híp lại cả mắt mà không hề để ý Mery và Laura đã tiến đến gần mình.Khi phát hiện ra thì Tulip bất ngờ nhảy núp sau lưng Layon và yếu ớt _Tao sợ quá mày ơi.....sợ quá.....sợ người ta đánh tao quá Nghe đến đây cả Ren và Nicky cùng Laura cũng không thể ngờ đây chính là Tulip.Nhưng rồi,mọi chuyện vỡ lẽ ra.Tulip phá lên cười một cách ngạo nghễ rồi dương đôi mắt đầy căm phẫn nhìn từng người một.........và ánh mắt ấy dừng lại Ren lâu nhất.Tulip nói _Muốn đánh nhau hả....tới đây....con Tulip này không có ngán mấy người đâu _Đúng....tuy tụi tui 2 nhưng lũ nhà giàu các người sẽ không bao giờ đánh lại chúng tôi đâu._LAyon phán tiếp. Ren bước đến nhếch môi nói _Tại sao cô gây sự với Mery hả...............nói........ _Tôi nói thì sao không nói thì sao...........Tulip cao giọng _Tôi bảo cô nói........Ren bước đến gần sát Tulip trợn mắt.Trong một thoáng,Tulip có cảm giác rùng mình và rồi _Tulip............con ở đâu..................trả lời mẹ đi..........Tulip.....về với mẹ đi mà Giọng bà Lyly lại vang lên,dòng điện mạnh đó lại một lần nữa chạy trong người Tulip khiến cô hét lên _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA........................... Ren giật mình nhìn Tulip bằng ánh mắt lạ lẫm.....Layon vội chạy đến cạnh Tulip,đỡ cô ấy nhẹ nhàng.Tự dưng,lúc này,Layon lắc đầu không ngui và một giọng khóc lóc khác vang lên _Layon....sao con ngủ hoài vậy nè....dậy đi............ LAyon và Tulip ngã xuống sàn một cách nhanh chóng.Tulip đưa đôi mắt oán hận nhìn về phía Ren và thì thào với giọng yếu ớt _Tui gây sự .......với......với......nhỏ đó......vì......nó.....nó.....dám.....dám.....xúc.....xúc....phạm.....tôi Và rồi không hẹn cũng gặp.....cả Tulip và Layon cùng thét lên,một tiếng thét gầm trời _MẸEEEEEEEEEEEEEEEE.................... Và hai cô ngã gục xuống sàn,nhắm mắt một cách đau đớn.................. Chuyện gì đang xảy ra,chuyện gì vậy............?Muốn biết xin đón xem
Ren vội vàng bế Tulip lên,hất cặp mắt nhìn Nicky một cách ngụ ý.2 người vội vàng chạy nhanh về phía phòng y tế của trường.Ren và Nicky nhanh chóng đặt Tulip và Layon xuống giường.Cô y tá nhìn Tulip và Layon rồi chuẩn đoán.Sau một thời gian,cô y tá nhìn Nicky và Ren rồi lại nhìn Tulip và Layon một cách lo lắng.Ren hỏi _CÔ ơi.....cho ta biết hai người đó bị gì vậy? _Ơ...ơ...không sao hoàng tử ạ....hoàng tử cho hai cô ấy uống cái này đi Cô y tá lúng túng trả lời rồi đưa viên thuốc màu đỏ cho Ren và Nicky.Nicky cầm viên thuốc xoay xoay rồi lại hỏi _Đây là loại thuốc lần trước Tulip uống mà....chả lẽ hai người đó cùng nhau bị một căn bệnh sao _Thưa hoàng tử....thần không biết ạ..... Nicky nhìn Ren rồi nhìn cô y tá một cách lạ lẫm.Cậu vội đỡ Layon dậy và đặt viên thuốc vào môi cô ấy.Cũng như lần cứu Tulip,Nicky hôn lên môi Layon một cách nhẹ nhàng.Bất chợt,Nicky giựt mình nhìn sừng sững Layon một cách ngạc nhiên.Tim cậu ta đập mạnh hơn bình thường,đôi mắt nhìn Layon cũng khác lạ,và điều đó không tránh khỏi cái nhìn lạ lẫm của Ren.Ren hỏi _Nè....làm gì em sững người cả ra thế Nicky....chả lẽ.......... _Không...không có đâu Chưa kịp nghe hết câu hỏi của Ren,Nicky đã lúng túng vội vàng xua tay khiến Ren bật cười.Nicky đỏ mặt nhìn qua Ren và nói _Anh không cho con nhóc đó uống thuốc hả..... _Anh cho bằng nhiều cách sao nó không chịu vào.....Ren ngơ ngác trả lời. _Anh Ren à,anh phải hôn con nhóc mới được.Nicky trả lời. Ren nghe thấy vậy nóng mặt la lối nói _Thôi....không bao giờ anh hôn cái con bé xấu xí này đâu.... _Vậy để em.....Nicky giựt viên thuốc trên tay Ren một cách bất ngờ khiến cậu ta trở tay không kịp.Ren nhảy lên chụp lấy _Đưa đây....anh làm được rồi..... Ren lấy lại viên thuốc và trao thuốc cho Tulip.Cũng như cảm giác của Nicky,Ren quên mình đang hôn Tulip nên cứ để vậy.Bỗng dưng,mắt Ren chạm phải đôi mắt đang nhấp nháy mở của Tulip.Tulip dùng cái chân đẹp đẽ của mình và tống ngay bụng Ren khiến Ren bay từ giường ra ngay tường.Tulip hét _AAAAAAAAAAAAAAAAAA..................cái tên biến thái.....ai cho....ai cho...anh hôn tôi hả?>"<
Ren đứng dậy,phủi phủi cái áo,rồi nhăn mặt nhìn Tulip _Tôi vừa cứu cô,mà cô dám làm thế này hả....cô tưởng tôi thèm hôn cô lắm sao....đồ con bé xấu xí.... _Ai bảo ông cứu đâu.... Bất chợt,Tulip nhìn qua và thấy Layon đang nằm đó,vẫn cặp mắt nhắm nghiền không chịu mở khiến Tulip quên cả mình đang bị thương.Tulip nhảy qua giường Layon và lay mạnh _Layon....Layon....mày có nghe tao gọi không....mở mắt đi Nicky và Ren vội nhìn qua Layon lo lắng.Nicky giựt vội tay cô y tá và hỏi _Tại sao....tại sao cô ấy không tỉnh...người có cho cô ấy uống lộn thuốc không... _Thần...thần chắc chắn là cho đúng thuốc....nhưng....nhưng....không hiểu sao.... _Không hiểu gì....nói mau lên....đừng để ta nỗi điên lên _Thưa....thưa....hoàng tử....có lẽ...cô....cô....ấy.....cần....cần một giọt....giọt máu....của một quý tộc ạ _Máu....?Máu của quý tộc.... ta....được không.... _Có lẽ được ạ..... Cô y tá biến đổi sắc mặt và gật đầu.Nicky không suy nghĩ,cậu chuẩn bị đưa tay lên miệng cắn thì Mery chạy vào giựt vội _Không....không được....hoàng tử không được cho cô ta uống máu của mình..... Nicky ngạc nhiên nhìn Mery.Cậu vội hỏi _Tại sao....tại sao ta không dùng máu của ta để cứu được Layon hả? _Nếu hoàng tử cho cô ấy uống máu,hoàng tử phải cưới cô ta làm vợ... _HẢ....cái gì....
Nicky ngạc nhiên nhìn qua Mery.Cái hành động đó khiến Tulip ngứa mắt,cô cắn môi và hôn nhẹ lên môi của Layon.Ren,Nicky và Mery há hốc miệng nhìn Tulip.Ren vội bật gọi _Tulip...... Tulip dường như không còn để ý tới xung quanh,cô cho Layon uống hết máu mình rồi lại cắn vào cặp môi mỏng đó.Lại một dòng nước máu nữa lại chảy ra.Tulip lại đặt đôi môi của mình vào môi của Layon.Một phút....hai phút.....năm phút....mười phút.....Layon nhấp nháy đôi mắt,rồi từ từ mở mắt ra nhìn Tulip.Tulip ôm Layon và khóc òa lên _Cám ơn trời....cám ơn trời đã để mày mở mắt..... Layon nở nụ cười nhạt rồi cố gắng ngồi dậy.Đặt đôi tay yếu ớt lên đôi môi đang rướm máu của Tulip..... _Mày đã cứu tao....cám ơn mày....con bạn thân của tao.... Tulip ôm Layon vào lòng rồi liếc mắt nhìn Ren,Nicky và Mery lạnh lùng nói _Mấy người có thể về...tụi tôi gần chết rồi đấy.Mừng chưa.... Tulip lại nhẹ nhàng dìu Layon đi.Ren và Nicky nhìn theo định gọi nhưng hai người không thể cất nên lời. Tối hôm đó,Nicky ngồi trong căn phòng khách và ngơ ngác nhìn ngôi nhà cả mình _Em sao vậy Nicky? Ren bước xuống nhìn Nicky bằng ánh mắt lạ lẫm .Nicky không cười,chỉ nói nho nhỏ _Chả lẽ em sai hả anh....em đã không cứu Layon.... _Em đâu sai,....cũng như em nghe Mery nói,nếu cho cô ta máu của em,em phải lấy cô ta. _Nhưng tại sao chứ....? _Ừ nhỉ...tại sao?....Ren bất giác ngập ngừng hỏi lại chính mình.Và rồi,hàng loạt câu hỏi liền nhảy ra trong đầu Ren..Lúc đó,vua Roenxi bước đến,đặt tay lên vai Ren _Ăn cơm thôi các hoàng tử của ta.... _vâng ạ..... Ren và Nicky vội vàng gật đầu đi theo vua Roenxi.Một ngày không mấy may mắn trôi qua. Hôm sau,Tulip trở lại trường.Cô ngạc nhiên khi thấy mọi người đang sì sầm bàn tán _Nè....nghe tin gì chưa....sẽ có một hoàng tử nữa xuất hiện ở trường ta đó._HS1 _Vậy à....không biết anh ấy sao nhỉ?_HS2 Tulip vừa xuống xe đã chạy đi tìm Layon.Hai người xuống canteen ngồi ăn sáng.Bỗng,tiếng la hét khiến mọi người vội vàng đổ dồn cặp mắt nhìn về phía cửa.Ở đó,một chàng trai xuất hiện với vẻ mặt tươi sáng.Tulip,và Layon vẫn bình thường ngồi nhai mì một cách vô tư.Bỗng dưng _Tulippppppppp Nghe tiếng goi tên,Tulip cùng Layon ngước mặt lên nhìn.Layon há hốc mồm nhìn người đó và hét to khiến Nicky và Ren cũng mọi người quay lại nhìn Tulip và Layon _LÀ anh sao..... Tulip và Layon chớp chớp mắt nhìn người con trai đang từ từ bước vào.Một vẻ đẹp thanh cao toát lên
Người con trai đó là ai....tại sao lại biết Tulip và tại sao Layon lại biết người đó...............xem tiếp chap mới nhá
Tulip nghe Layon nói liền nhìn qua lạ lẫm,cô nàng húc húc cái tay của mình lên hông của Layon và hỏi nhỏ _Chuyện....chuyện....chuyện.....gì vậy.....mày....mày....quen.....quen....anh....ta sao? Layon gật đầu nhè nhẹ mà mắt vẫn không rời cậu trai đó.Cô nàng trả lời _Mày còn nhớ lúc ở trường mày đột nhiên ngất xỉu không? _Nhớ mang máng đó _Anh ấy là hotboy của trường mình.... _Ủa....hotboy gì mà tao không nghe thấy nhỉ...Tulip tròn xoe mắt thật thà thú nhận _Tại mày có để ý đâu....tên anh ấy là Pyo đó _P...Py....Pyo? _Ừ.... _Nè....Layon....sao em cũng ở đây vậy? Người con trai tên Pyo bước đến nhìn Layon và ngạc nhiên hỏi.LAyon cười cười rồi đưa cánh tay phải lên xoa xoa cái đầu mình.
Layon nói _Em....em không biết nữa.... Nicky và Ren cùng Laura và Mery bước đến cạnh Pyo.Ren ngạo nghễ nói _Nè....ngươi mới vào không biết trên thấp hay sao mà không chào hai hoàng tử tụi ta hả? _Gì chứ.....ngươi có lầm không đó............Pyo đáp trả và nhướn đôi mắt lên nhìn Ren
Ren nắm tay lại và tặng cho Pyo một cái thật chí mạng.Mọi người thét lên,Layon và Tulip dang hai tay ra chặn trước Pyo.Tulip nói _We.....ông không biết lịch sự hả.....đừng tưởng mình là hoàng tử mà thích làm gì thì làm nhé............. _Em tránh ra Tulip....cả em nữa Layon Pyo đẩy nhẹ Tulip và Layon qua một bên,cậu dùng hết sức và đánh trả Ren....Thế là hai gã đàn ông cùng nhau chinh chiến.Nicky thấy vậy liền nhảy vào giúp đỡ Ren.Layon lên tiếng _Gã Nicky kia....ông không biết nhục là gì à.....2 người đánh một ra hệ thồng gì chứ....... Dường như không nghe lời Layon,Nicky vẫn không ngừng tay.Bỗng _Vua Roenxi đếnnnnnnnnnnnnnnnn............. Cả canteen vội vàng quỳ xuống chào.....ngoại trừ Ren,Nicky và Pyo.Cả ba đứng khựng lại,tay vẫn trong tư thế sẵn sàng tiếp tục chiến đấu.Vua Roenxi bước từ từ đến bên 3 người,ông bắt đầu nói _Cả ba con dừng tay lai..... Thế là cả 3 buông nhau ra và nhìn vua Roenxi.Ông vẫn từ tốn nhìn Ren nói _Ren,Nicky ta vẫn chưa nói cho 2 con biết,.....cậu ấy là Pyo,....là anh em của con đó _HẢAAAAAAAAAAAAA..................Nicky cùng Ren há hốc miệng ngạc nhiên.....Thế là mọi người bắt đầu nhìn nhau bàn tán xôn xao.Vua Roenxi phớt lờ và tiếp tục _Pyo là con của ta,cậu ấy sinh ra cùng năm với con nhưng trước con vài tháng Ren à....do đó Pyo là anh cả của con _Gì chứ....phụ hoàng đang đùa với con à...........Ren nhăn nhó mặt nói.. _Giờ đã biết sai lầm của mình chưa hả?.....Pyo nhếch môi cười ngạo nghễ khiến Ren tức tối.
Tulip vội đứng dậy nhìn mặt Ren và le lưỡi _Lêu lêu.......cái mặt tức kìa.... _Cô có im hay không thì bảo......Ren sấn tơi Tulip đưa tay lên dọa Tulip thì Pyo chụp tay Ren lại và nói _Từ nay,.....ta không cho cậu ăn hiếp Tulip nữa.....tuy cô ấy là vợ cậu nhưng ta sẽ không để cậu làm hại cô ấy đâu Ren và Pyo dương hai đôi mắt nhìn nhau sừng sững.Vua Roenxi thấy vậy liền nói _Pyo à.....con đã đi xa một thời gian,nay con học cùng lớp với Ren nhá.....thôi ta về đây _Dạ.....phụ hoàng về mạnh khỏe Pyo cuối đầu chào rồi đưa tay kéo Layon cùng Tulip đi để lại cái ánh mắt tức tối của Ren đằng sau,cùng lời bàn tán xôn xao.Nicky bước đến đặt tay lên vai Ren nói nhỏ _Bình tĩnh anh hai.... _Đi thôi.... Ren giận dữ nói và quay lưng bước ra khỏi canteen,theo sau là Nicky,Laura và Mery.Trở lại bên Pyo,tại sân thượng,Layon hỏi vội Pyo _Ủa....tại sao anh lại ở đây ạ....? _Em có biết ở đây là ở đâu không?...Pyo nhìn cả hai người con gái ngồi trước mặt mình bằng ánh mắt đăm đăm Tulip nhỏ nhẹ nói _Dạ không ạ...... _Cũng đúng....đây là một nơi hữu danh vô thật.....hữu thật vô danh......Pyo gật gù nói một cách khó hiểu khiến hai cô bé đưa mắt nhìn nhau.......Layon nhăn mặt nói _Anh nói cái kiểu thế này em còn không hiểu huống gì cái con Tulip ngu đần này.....(Nói bạn vậy đó) _Ê....mày kêu ai ngu đần hả.....tao véo tai mày giờ Tulip cau có nhìn qua Layon làm động tác mình họa khiến Layon ôm bụng cười.Pyo cũng nhìn Tulip cười rồi lại giữ vẻ nghiêm minh nói _Giờ không phải lúc ta nói cho em....nhưng các em phải nhớ không bao giờ và không được yêu ai hết khi ở đây.....lúc đó ta mới có cách giúp các em trở về nhà của mình.....hiểu chưa? _Nhưng....nhưng....tại sao em lại.....Layon hỏi.Pyo đưa tay lên miệng rồi lắc đầu nháy mắt nhìn Layon và mỉm cười
_Không hỏi nữa nhé....nhớ lời ta dặn....thôi....trở về lớp các em đi nào....... _Nhưng anh..........sao anh lại ở đây _Anh đã bảo mà..... Pyo mỉm cười rồi quay lưng bước đi,Layon nhìn theo cái bóng dáng ấy,Tulip quay qua nhìn Layon và nói _Anh ta sao biết tao vậy nhỉ? _Cái đầu thần kinh của mày ai mà không biết....hahahaha _Thần kinh cái đầu khỉ mày....Tulip lè lưỡi và nhe răng cười
_Đầu tao khỉ vậy đó....đầu tao vậy thì đầu mày cũng vậy _Á....cái con này....dám nói lại tao hả.... _Lêu lêu....đồ đầu khỉ _Đứng lại....con nhóc kia đứng lại....Tulip rượt theo Layon với bộ mặt nhăn như khỉ Một lúc sau,Layon đứng lại và cười cười _Không đùa nữa,về lớp thôi _Ừ.... Tulip gật đầu....hai cô nàng nắm tay nhau trò chuyện vui vẻ....thế nhưng bên ngoài vẻ mặt đó,Layon đang suy nghĩ vấn đề của mình...."Gì là hữu danh vô thật....hữu thật vô danh....nơi này là đâu....tại sao anh Pyo biết"....Hàng ngàn câu hỏi đang được giải đáp....muốn xem đó là gì các bạn đón xem chap mới nhá
Tulip và Layon cùng trở về lớp.Một lát sau,thầy giáo bước vào,không khí chào đón vẫn như bao buổi sáng khác.Khi cả lớp ổn định,thầy giáo bắt đầu nói _Các tiểu thư và các công tử à,ta muốn thông báo với các trò một việc..... _Việc gì nói nhanh đi ông thầy....Cả lớp nhao nhao (Hix nói chuện với thầy mình như vậy đấy=.=) _Ngày mai,cả lớp chúng ta sẽ được đi một chuyến dã ngoại.... _WOw.....đã....đã quá....Mọi người vỗ tay rầm rầm la oai oai..Bộp....bộp....tiếng gõ vang lên khiên mọi người ngừng tiếng cười nhìn về phía tiếng động đó.Chả là nghe vậy hứng khích quá,Tulip cầm cả chiếc giày gõ lên bàn khiến mọi người ngã lăn ra dưới đất vì cười.Layon nhăn mặt ngó qua _Mày làm cái quái gì vậy hả Tulip? _Tao tán thưởng đó chứ.....Tulip trả lời với khuôn mặt ngây thơ vô tội vạ làm cho Layon suýt nữa ngã theo những người trong lớp.Layon dí ngón tay trỏ của mình vào trán Tulip nói _Tán thưởng cái đầu khỉ mày _Đề nghị các trò im lặng,ta cần phải nói cho xong.........E hèm.....Đằng hắng một hơi rồi ông thầy giáo nói tiếp_Cũng như các trò biết trong trường chỉ có lớp ta là nơi tập trungnhững người quý tộc vì thế chuyến đi chơi lần này chỉ có lớp ta...... _Sao chán vậy.....cả lớp bắt đầu oai oải nói khiến ông thầy giáo phải đằng hắng thêm một lần nữa _Ta chưa nói xong mà......còn có thêm 3 vị hoàng tử của nước ta và tiểu thư Laura cùng Julia.... _Hoan hô..........hay quá.....các hoàng tử đều đi.....(Herherr thật ra lớp này con gái chiếm số đông ấy mừ). Tulip nghe đến vậy nhăn mặt nhìn sang Layon _Ê mày....tại sao 2 cái thằng oắt con đó với cái con quỷ cái của tụi nó được đi cùng thế...thật tức mà..........nghe vậy,Layon đưa tay lên cười mỉm _Họ là hoàng tử công chúa của trường mà....cũng vui khi có anh Pyo đi cùng nhỉ....Layon vừa nói hết câu liền vội bịt miệng lại từ từ liếc sang Tulip.Thấy cô nàng đang nhấp nháy đôi mắt cười cười,Layon vội ôm mặt lại che dấu cái đỏ mặt của mình. Trên bục giảng,ông thầy vẫn nói tiếp _Cuộc hành trình của chúng ta kéo dài 1 tuần....và địa điểm thì sẽ bí mật để cho các trò có ngạc nhiên....khi đi nhớ chuẩn bị đủ loại áo quần... _Wow....mày nghe gì không Tulip....1 tuần đó....Layon quay qua lay lay cái tay Tulip.Tulip gật đầu mà mắt vẫn không hề chớp,cô bé đang nhìn những nụ cười ngạc nhiên của các thành viên trong lớp,bỗng Tulip chuyển đề tài _Tao nhớ mấy đứa ở lớp mình quá Layon à......biết khi nào mới gặp được tụi nó đây,nhất là nhỏ Lala.... lúc nào cũng khóc vì trò đùa của tao Layon vội tắt ngấm nụ cười mới nở,cô nhìn sang Tulip và thấy Tulip đôi mắt đang ươn ướt,Layon nhẹ nhàng _Tao tin chúng ta sẽ trở về được thế giới ấy...chuyện đầu tiên là phải cố gắng thuyết phục Pyo để hỏi anh ta đang có chuyện gì xảy ra _Nhưng bằng cách nào chứ...tao đâu làm được? _Mày làm được vì Pyo thích mày.... _HẢAAAAAAAAA mÀy hay đùa....Tulip không tin vào lời của Layon thế nhưng Layon không tỏ thái độ gì vẫn chậm rãi nói tiếp _Tao biết mày làm được nếu mày không chịu thì có lẽ chúng ta mãi mãi kẹt ở thế giới này. Tulip không nói gì chỉ im lặng suy nghĩ nhưng tất cả hiện lên trong đầu cô chỉ là cái nụ cười nửa miệng đểu cán đó.....nụ cười mang giọt máu hoàng gia
Và thế là hình bóng Ren hiện lên trong đầu Tulip.Tulip nhăn mặt lắc cái đầu lia lịa khiến Layon trố mắt nhìn _Mày lắc cái đầu gì vậy không đồng ý à...vậy thôi.... Tulip hớt hơ hớt hải xua xua nói _Mày vô duyên quá đi....tao đang tập động tác cổ cho nó khỏe người ấy mà....(Ai có nhu cầu tập động tác cổ thì hãy lắc đầu như Tulip ấy....có ngày gãy cổ như chơi) Layon liếc mắt rồi đợi lúc thầy không để ý,cô đưa đôi tay lên cổ Tulip cầm lắc mạnh khiến cô nàng chao đảo gầm gừ _A cái con này,mày lầm cái trò gì thế...đứt cổ tao giờ _Còn tập nữa không...tao giúp mày tập nè...tập đi.... Layon nói một cách xăm xỉa khiến Tulip cười _Thôi...tha cho tui trời ơi....tui không tập nữa... _mày mà cũng biết sợ hả.....khà khà.... _Sợ cái đầu rụng đi tong thôi mày ạ.... Suốt cả tiết hôm đó,hai cô nàng chọc phá nhau suốt....đâu phải chỉ hai cô nàng ồn ào đâu,cả lớp đang ồn ào đấy....thì tại cái tin đáng quan trọng này mà......Cuối giờ,Tulip nháy mắt với Layon nói _Chơi nổi nghen mày _0k...thích thì chìu....Layon cười tủm tỉm chấp nhận _Vậy sáng mai gặp nhé honey...bản cô nương về đây.....Tulip hôn gió Layon rồi ra cổng đứng đợi Ren,Nicky và Pyo Tối hô đó,mọi người hỏi ý kiến vua Roenxi về buổi đi chơi và được ông ấy đồng ý.Thế là sau bữa cơm,Tulip chạy vội lên phòng đóng cửa lại và lôi ra những bộ đồ nổi nhất mà cô đã dùng tiền của vua Roenxi cho mua được.Tulip sắp xếp đâu vào đó rồi lại bắt đầu ngồi vào bàn,lấy giấy bút ra vạch vạch những kế hoạch trêu chọc mới mà cô vừa nghĩ ra(bệnh điên tái phát)..... 1 giờ....hai giờ....ba giờ.....và rồi cuối cùng ngày mai đã đến,Tulip đã dậy từ lâu và xuống đại sãnh từ trước, đi tới đi lui rồi lại nhìn đồng hồ.Pyo bước đến cạnh Tulip _Nè...em làm gì mà đi lui đi tới vậy....hay là thích chuyến đi chơi này quá nên không ngủ được? _hì...không có đâu,...em phải đợi Layon....vậy à.... Lúc đó Ren và Nicky cùng bước xuống lườm mắt nhìn Pyo rồi bỏ ra ngoài cửa.Tulip nhìn cái mặt Ren lườm lườm rồi cầm cái ly vằng nhựa đôi ngay đầu Ren và nói _Cái thằng kia......ông không biết lễ phép hả....sáng sớm phải chào anh hai ông rồi mới đi học chứ..... _Kệ tôi....cô có quyền gì nói vậy với tôi hả...Ren quay phắt lại hét vào mặt Tulip.Tulip nhìn Ren và mỉm cười rồi nói nhỏ _Thì đây là quyền nè.... Nguyên một cái ly nhựa khác dính ngay mặt Ren khiến cậu chàng tức tối đến đỏ mặt.Nicky thấy vậy liền kéo Ren lại và nói _Nè anh...quân từ trả thù mười năm chưa muộn...đi thôi. Nicky kéo tay Ren đi ra ngoài cổng thì bắt gặp chiếc xe đen đang từ từ tiến vào.Cũng lúc đó,Pyo chào tạm biệt Tulip và ra khỏi cổng....thế nhưng cậu lại không hề biết có chiếc xe đen đi vào.Layon ngồi trong xe mỉm cười nhìn theo Pyo.Và rồi cô chạy vội vào lâu đài,kéo Tulip lên lầu.Hai cô nàng bắt đầu giúp đỡ nhau trong công việc trang điểm.Một lát sau, hai hình ảnh ban đầu đã biến mất.Tulip và Layon nhìn nhau rất ưng ý rồi chạy vụt ra xe sau khi chao hỏi vua Roenxi.Chiếc xe dường như lăn bánh nhanh hơn.TRong tích tắc,chiếc xe đen đó từ từ tiến vào cổng.Mọi người đang làm thủ tục chào hỏi 3 vị hoàng tử như mọi bữa liền đưa mắt nhìn chiếc xe."Cạch,tiếng mở của từ từ vang lên.....Trong xe,bước ra một cô bé mang phong cách bụi đời tiến ra.Ren,Nicky,Và pYo há hốc miệng...nhưng không chỉ có ba chàng hoàng tử này mà còn cả hội trường nữa.Pyo mỉm cười bước đến cạnh cô bé nói
_Em ngầu thật đó Tulip ạ..... _Anh quá khen rồi anh Pyo.....nhìn bên kia kìa Tulip chỉ tay sang chiếc xe đen,Nicky và Ren cùng nhìn qua thì thấy Layon bước xuống và đang mệt mỏi vươn vai
Mọi người sừng sững nhìn Layon....cái dáng đẹp đẽ đó khiến cả lũ con trai chảy cả máu mũi......Nicky nhìn Layon không chớp mắt, và điều đó khiến Mery khó chịu.Ông thầy đến và bắt đầu nói _Được rồi,đủ rồi....chúng ta bắt đầu lên xe.... KhI mọi người đang lật đật leo lên chiếc xe bus dài kia thì nghe tiếng nói to văng vẳng _Chờ em với....chờ em với thầy ơi.... Mọi người đều ngoái nhìn ra và lại một lần nữa xôn xao khi thấy bộ đồ cô bé đó mặc...lại một phong cách khác người nữa cộng khuôn mặt baby khiến lũ con trai cứ ngây ngô ra.Cô bé đó mỉm cười hồn nhiên nói
_Julia có mặt thưa thầy.... Julia đã xuất hiện và cô ấy là ai thì đón xem chap mới nhá
_Được rồi....lên xe đi Julia Ông thầy ngoắc ngoắc Julia bước lên xe.Cô nàng nhìn mọi người mỉm cười một cách thân thiện rồi tiến thẳng về phía ghế của Nicky hỏi nhẹ nhàng _Nè anh....Julia ngồi đây được không? Nicky ngỡ ngàng vì cách xưng hô lạ thường của Julia liền sừng sững nhìn cô ấy.Julia mỉm cười rồi lại nói _Ủa không được hả....vậy Julia ngồi chỗ khác.... Julia tính quay lưng đi thì Nicky vội vàng chụp tay Julia lại và nói _Được chứ,Julia ngồi đi... Nicky nhích người qua một bên để chỗ trống cho Julia.Mery thấy vậy liền nhăn mặt _Kìa hoàng tử....sao để nhỏ đó ngồi cạnh hoàng tử....em không chịu đâu... _Không sao mà Mery... Nicky cười rồi xoa đầu Mery.Layon bất chợt ngó sang Nicky thấy hành động cầu ta liền nói với Tulip _Cái thằng nhóc đó làm như mình là cot nít không bằng _Kệ nó đi Layon...tao chuẩn bị cho mày xem một màn kịch hấp dẫn nè _Màn kịch gì vậy....sao không nói tao biết... _Bí mật... Tulip nháy mắt với Layon rồi tự biên tự diễn và tất nhiên là tự mỉm cười một mình như nhỏ điên.Layon trố mắt nhìn Tulip rồi đưa bàn tay lên trán Tulip nói _Con này....có điên không nhỉ Đang cười nghe câu nói đó,Tulip nhìn san Layon chau mày _Điên cái đầu khỉ mày.... _Á...à....cái con này dám........ _Thôi......stop hai tiểu thư,cho anh nhờ Pyo ngồi ghế xe ở trên lên tiếng khiến Tulip và Layon nhìn nhau im bặt.Layon cười nói _Hì....hì.....tụi em giỡn thôi _Ta biết chứ....nhưng hai em nên ngồi yên thì hơn không thôi dễ có tai nạn lắm Tulip hất cái mặt lên và đứng dậy vói tay qua cái ghế rồi bất thình lình nhéo vào tai Pyo nói với giọng ranh mãnh _Nè....anh mà không thôi cái trò hay nhắc nhở là em véo tai anh đấy. _Hì...thôi....cho anh xin Tulip à...đau quá.... Pyo mỉm cười và cầm bàn tay đang véo Tulip thật chặt khiến Tulip bất ngờ giựt vội tay lại.Tất nhiên cái nắm tay đó không qua khỏi ánh mắt của Layon và đặc biệt hơn là Nicky và Ren.Ren tuy không tức nhưng trong giọng nói của cậu ta có vẻ là muốn ăn tươi nuốt sống Pyo vậy. _Cái con nhỏ Tulip chết tiệt đó...đã cưới chồng rồi mà còn để người khác cầm tay.... Nicky vội nhìn qua mỉm cười _Nè....không phải anh đã yêu nhỏ đó rồi chứ.... _Em này....bậy quá....anh mà yêu con nhỏ xấu xí đó anh chết liền.....người anh yêu là Laura nè.... Nói rồi Ren quay qua vuốt má Laura khiến cô nàng mỉm cười một cách thích thú.
Tulip vội vỗ vai Layon nói _Mày xem thằng Ren kìa.....dê xồm phát ớn _Ừ...sao tao ghét hai anh em tụi nó quá... _Vậy có ghét anh không Layon... Pyo lại đột ngột hỏi khiến Layon đỏ mặt cuối xuống lí nhí đến nỗi không phát thành lời.Tulip thấy vậy liền hùng hổ _Anh á....hmm....để tụi này xem....nếu anh theo phe tụi này thì tụi này cho con đường sống(ăn nói ngạo mạn quá) Pyo nhìn cái vẻ mặt của Tulip rồi phì cười nói _Anh thua em rồi đó...hahaha......nhìn cái mặt tếu lâm quá.... _XÌ....tếu lâm nhưng vẫn đẹp mà....Tulip lè lưỡi và cười cười.Pyo lại nói _hahaha............thua em luôn.....không đùa nữa đâu nhá...cho em kẹo nè....cái này của Layon Pyo mỉm cười chìa ra những cây kẹo mút ngon ơi là ngon....ngon kinh khủng....ngon đến nỗi tác giả nhìn phải thèm(Ơ.....tác giả vô duyên oài>"<)....
Tulip vột giựt lấy kẹo trên tay Pyo mỉm cười _Cám ơn tình yêu của ta nhá.....(Đùa quá trớn....có chồng oài mà còn tình yêu nữapó tay pà Tulip này) Pyo nhìn cái vẻ thích thú của 2 cô nàng một cách say sưa.Ở đằng trên,Ren quay xuống nhìn rồi nhăn mặt _Cái gì mà tình yêu chứ.....rõ là cái đồ điên 2 từ " đồ điên" không thể không lọt vào tai Tulip,cô nàng cầm nguyên cả cái quyển sách của mình ném trúng ngay mũi Ren làm Ren phịch máu mũi ra(cái này t/g chỉ nói quá thôi^^!)...Tulip hừ giọng _Cho ông chết này....còn dám kêu tụi tôi điên không hả? Ren ôm mũi lại nhìn Tulip nói _Cái con quỷ xấu xí này.....cô làm gì thế hả Tulip lại một lần nữa ré lên _Á à....dám kêu tôi xấu xí hả.... Mọi người giờ đưa cặp mắt thô lố nhìn Tulip và Ren.Pyo vội giựt tay Tulip _Nè....ngồi xuống đi nhóc....ngồi trong xe gây bậy không hay đâu....đến nơi rồi gây cũng chẳng sao (Ơ....cái ông này....tưởng khuyên giải ai ngờ) _Tulip....ngồi xuống đi....để tao chữi cho nè Lại thêm một con nhỏ hiếu thắng nữa........pó tay với cô nàng Layon.Laura và Mery thấy vậy đều đứng lên _Tụi bây muốn chữi hoàng tử của tụi tao hả....lần đó bị đánh chưa đã sao? Pyo nghe vậy liền nhìn qua Tulip hỏi nhỏ _Em bị đánh ư....ai đánh vậy.... _Anh tự hiểu thôi....nhưng em không phục... Pyo liếc qua nhìn hai chị em Laura và đanh giọng _Tôi cảnh cáo hai cô....hai cô mà còn dám đụng đến Tulip và Layon tôi sẽ không tha đâu.... _Ơ anh.... Tulip và Layon cùng thốt lên khi nghe lời cảnh báo của Pyo.Còn về phía Laura và Mery thì lúc này đã có hơi biến đổi sắc mặt.Ren vội vàng lên tiếng _2 cô ấy thích làm gì thì làm....anh không thể cảnh báo họ....nếu anh đụng đến họ tôi sẽ không để yên cho anh đâu..... _Cả tôi nữa.....lúc này Nicky mới lên tiếng và trừng mắt nhìn Pyo... Gần như chiến trường sắp xảy ra thì giọng của một nữa sinh lên tiếng _Thôi nào...ngồi xuống các bạn..... Mọi người đanh cãi nhau thì vội vàng dừng lại và đưa mắt nhìn về phía Julia há hốc miệng.Thấy có người lên tiếng nên ông thầy giáo vội vã đứng dậy nói: _Đúng đó,các trò ngồi xuống đi.... _Nể tình thầy tôi tạm không đôi co với cậu.....chúng ta ngồi xuống thôi Tulip và Layon_Pyo chỉ vào mặt Ren rồi tức tối ngồi xuống Tulip nghe thấy vội vàng gật đầu.CÔ nàng còn không quên lè lưỡi trêu Ren.Ren nhìn ánh mắt Tulip tức tối đến vô cùng.Cậu vò đầu mình nhìn Nicky
Nicky hiểu rõ tâm trạng của Ren liền vội nói _Thôi anh đừng giận nữa....con nhỏ Tulip đó từ từ mình xử. _Xử cái đầu anh Julia lúc lắc cái đầu lấy bản tay đánh lên người Nicky khiến Mery nổi điên,định đưa tay lên trả thù cho Nicky nhưng cũng may Nicky vội vàng chụp tay Mery lại.Julia nhìn Mery rồi nói với giọng con nít khiến Nicky mở to đôi mắt nhìn một cách lạ lẫm và Ren cũng vậy _Bạn định đánh Julia sao...hix....mét mẹ cho coi.....hix hix..... Julia bắt đầu thút thít....thấy vậy,ông thầy vội vàng đứng dậy kéo tay Julia về phía chỗ ngồi của mình và nói _Trò đừng khóc nha Julia....ngồi đây với các bạn dưới này đi.... Julia gật đầu mìm cười và đi theo thầy giáo xuống góc cuối của xe ngồi.Nicky nhìn Ren hỏi _Cái con nhỏ đó sao vậy.....lớn to đầu rồi mà còn mách mẹ nữa.... _Anh pó tay..... Mọi người lại ổn định......1 tiếng sau,chiếc xe dừng lại trên một đỉnh đồi xanh ngát.Thầy giáo đằng hắng giọng nói _Chúng ta tới rồi....đây là địa điểm đặc biệt chỉ có những nhà quý tộc mới đến được.Thôi thì các em chuẩn bị khiên hành lý vào trong cái khách sạn kia Tulip nghe vậy liền nhìn ra ngoài....một khách sạn lạ lùng với thiết kế cũng lạ.....dường như nó đúng hơn là một lâu đài cổ cả về vị trí và phong thái trông cũng rất đẹp
Tulip và Layon cùng thốt lên một lượt _Wow.....đẹp dữ vậy..... _Đúng là con nhỏ nhà quê....Laura và Mery biểu môi chế giễu.... Tulip và Layon tức lắm nhưng vì cảnh đẹp nên 2 cô không đôi co.Pyo mỉm cười nhẹ nhàng nói _Đây chỉ mới là phòng tiếp khách thôi hai em ạ.....còn có nơi để ăn,phòng để ngủ còn đẹp hơn đây nhiều _Đây là đâu mà đẹp vậy anh...._Layon vội vàng lên tiếng hỏi _Là giấc......Pyo định nói nhưng khựng lại nhìn Layon và biết suýt chút nữa là bị mắc bẫy.Pyo xoay mặt đi chỗ khác nói _Là một nơi mà hữu danh vô thật hữu thật vô danh.... Câu đó là lần thứ hai Pyo nhắc đến và điều này càng khiến Layon tò mò hơn....Chỉ có Tulip là không hiểu họ đang nói gì.....Cô mỉm cười hồn nhiên kéo tay Layon và Pyo chạy theo đoàn người _Đi thôi...họ vào bên trong rồi đó Mọi người từ từ di chuyển hành lý vào bên trong lâu đài....Và một lần nữa,tiếng thét kinh ngạc của Layon và Tulip lại vang dội trong lâu đài....Tulip thốt lên _Đẹp...đẹp...quá.....
Layon như không tin tưởng vào mắt mình cứ liên tục dụi dụi mắt nhìn khắp nơi.....Thầy giáo vội vàng nói với cả lớp _Chúng ta đem hành lý về phòng ngủ nào....mỗi phòng có 6 người.....ai thích ở phòng nào tùy thích.....còn riêng hoàng tử Ren thì được vua Roenxi đặc riêng cho một phòng để ở cùng vợ của hoàng tử _HẢ................Lại ở chung....Ren và Tulip cùng thốt lên rồi nhìn nhau nhăn mặt _AI cho ông bắt chước tui _CHính cô bắt chước tui thì có... _Thôi....đừng cãi nhau nữa....đi thôi Thầy giáo hét to và dẫn đầu cho đoàn người.Mọi người tiếng sâu vào trong lâu đài và lại trở ra một nơi khác,lâu đài khác đẹp hơn khi nãy....Thầy giáo bắt đầu giới thiệu.... _Đây là nơi ăn của chúng ta
Đi đến một quãng dài,ông thầy lại chỉ vào căn nhà xa xa kia và nói _Đây là khu vườn để chúng ta có thể đi dạo cùng nhau vào buổi tối chiều....
Lại đi tới thêm một lúc,thầy giáo chỉ _Đây là hồ bơi của khu vườn....
Cuối cùng,ông dừng chân tại một lâu đài cổ kính và nói _Đây rồi....đây chính là phòng ngủ của chúng ta
Trước mắt Tulip và Layon hiện ra một tòa lâu đài với vài cây leo bám lấy trông nó rất bí ẩn nhưng vẫn còn rất đẹp.Hai cô nàng trong suốt cuộc đi đã không ngừng tốn hơi để khen cái nơi tuyệt đẹp và giàu có này.Mọi việc giới thiệu xong xui thì thầy giáo vội đưa tay chỉ về phía xa xa nơi mà chỉ thấy được mọt làn sương mù bao bọc và nói.... _Các trò đi đâu cũng được nhưng không được bén mãng đên tòa lâu đài ở trên kia
Mọi người bắt đầu xầm xì _Nhìn thấy ghê quá....lúc trước mẹ tui có bảo ai vào đó là không trở ra đo_HS1 lên tiếng _Tui cũng thế_HS2 tiếp tục Thế là ai nấy cũng lo sợ.Tulip và Layon đưa mắt về chỗ đó và rùng mình.Tulip nói _Cái nơi quái quỷ đó là gì vậy mày....tao sợ quá... _Tao...có biết đâu mà hỏi tao....mày vô duyên thế... Layon trả lời Tulip mà mắt vẫn không rời tòa lâu đài đó....dường như cái bí mật đó đã lôi cuốn cảm giác của 2 cô bé nhà chúng ta.Bất thần,Tulip và Layon chệch đường bước từng bước một về phía lâu đài.Một giọng nói quát lên _2 cô điên hả...quay lại đây ngay Tulip và Layon như bừng tỉnh nhìn thấy trước mắt mình Ren đang đứng đó.Tulip nói _Ai cho ông kêu tui điên hả?... _Tôi không đôi co với cô....chả lẽ cô không nghe thầy giáo nói là cô không được đến đó sao?...định làm thám tử chắc _Tôi đâu đến đó....tôi đứng một chỗ đấy chứ... Tulip nói câu đó với Ren khiến Ren nhìn Tulip một cách lạ lùng.Bất chợt,Tulip giựt tay Layon và nhìn lại đằng sau.CÔ thấy mình cách xa đoàn người 2 mét,bỗng dưng hơi lạnh lan tỏa khắp người cô.Layon run run _Gì vậy mày...tao lạnh quá..... _Tao ...tao cũng vậy...ông có thấy lạnh không hả Ren... Tulip rùng mình hỏi Ren.Lại một lần nữa Ren nhìn Tulip rồi lại nhìn Layon một cách khó hiểu.Cậu trả lời _Tôi thấy gì đâu....bình thường đấy chứ CŨng lúc đó,Nicky và Pyo cùng Julia chạy đến cạnh Tulip và Layon hỏi _Hai người không sao chứ _Cám ơn...tụi tôi khỏe Layon đáp trả rồi mỉm cười đi trở lại ngã lâu đài.Trước khi vào,cả 6 người này không quên quay lại nhìn tòa lâu đài kì dị kia một lần nữa......Mọi người bắt đầu leo lên các tầng của lâu đài để phân chia phòng.Cuối cùng nhóm Pyo,Nicky,Layon,Julia, Mery và Laura cùng ở một phòng....Bất chợt mọi người vỡ òa ra trước cái căn phòng đẹp đẽ này
Ren và Tulip xem xung quanh một lát rồi chào tạm biệt mọi người tiếp tục im lặng đi thẳng về phía cuối dãy hành lang.Đứng trước cửa,Ren nói _Phòng của tôi và cô ở đây,vào thôi _Ừ... Tulip gật đầu và mở cửa....cô ngạc nhiên khi nhìn thấy căn phòng ngủ của mình như vậy....vừa to lại vừa đẹp....còn hơn cả lâu đài vua Roenxi.Tulip thốt lên _Đẹp quá....đẹp quá....chỉ một phòng thôi nhưng sao chia ra làm nhiều nơi vậy....phòng khách đẹp thiệt....
_wow.......Ren nhìn kìa....đó là phòng ngủ kìa....đẹp hơn cả phòng kia nữa
Tông màu xanh lá mà Tulip thích nhất khiến cô nàng hưng phấn vô cùng.Ren nhìn Tulip bằng con mắt ngạc nhiền và hỏi _Cô mới đến đây lần đầu à _Ừ...chưa bao giờ nhìn thấy cảnh này...đây là đâu vậy? _Nó là một trong những cung điện của phụ hoàng _Hả.....của vua Roenxi ư....trời.....không thể tin được... _Vào thôi Tự dưng từ khi Tulip và Layon có ý định bước vào lâu đài kì bí kia nhưng bị Ren chặn lại thì thái độ của Tulip đã thân thiện với Ren hơn trước nhiều.Mọi điều bí ẩn chỉ mới bắt đầu và sẽ còn tiếp tục trong những ngày Tulip ở đây....liệu chuyện gì sẽ xảy ra....bí mật của bức màn sẽ vén mở?....đón xem phần mới của chap 13 nház........
Tulip và Ren cùng xách hành lý vào tận phòng ngủ,Tulip vội thả mình xuống chiếc giường nệm mới toanh đó và mỉm cười thảnh thơi.Ren thì đứng cạnh cửa sổ nhìn ra ngã vườn hoa.Trong một chốc lát im lặng,tiếng thở dài của Tulip đã khiến Ren tò mò hỏi _Sao cô thở dài thế.... _Mắc mớ gì anh mà hỏi(her her...tuy là đã có thay đổi cách xưng hô từ ông sang anh nhưng cô bé Tulip vẫn con ngạo mạn chán...) _Không cho biết thì thôi....Ren lè lưỡi quay mặt lại ngã cửa sổ.Lại một lần nữa khung cảnh trở về sự yên tĩnh của nó.Và rồi,một câu hỏi đã được đặt ra và người đặt câu hỏi đó không ai khác chính là Tulip. _Nè....sao chúng ta không xuống dưới đó _Thầy bảo phải ở đây nghỉ ngơi 30 phút.... _Anh có biết cả lớp sẽ đi đâu không...? _Tôi không biết....đợt này không ai nói gì tôi cả.... _Vậy à.... Tulip chỉ hỏi có thế rồi lại im lặng.Một lát sau,cô ngồi dậy đi về cánh cửa sổ đối diện Ren và nhìn ra ngoài.Bất chợt cái cảm giác lành lạnh đó lại nổi lên trong Tulip.Tulip vội bật miệng hỏi _Ren này.... _Gì.... _Anh nói đây là lâu đài nhà anh vậy tôi hỏi một vài điều được không? _Hỏi đi....Ren bắt đầu quay lại và nhìn thấy ngã sau của lưng Tulip đang run lên một cách kì lạ...Tulip không hề biết Ren nhìn mình lạ lẫm thế nên cô vẫn hỏi _Thế anh biết cái lâu đài kì bì kia là gì không....? _Tôi không biết....cái lâu đài đó tôi chưa nghe phụ hoàng nói đến... Ren bắt đầu tiến gần đến Tulip...càng gần càng thấy Tulip run mạnh hơn và những giọt mồ hôi càng đổ vã ra nhiều hơn.Tulip vẫn không hề hay biết về tình trạng của mình...lại tiếp tục nói _Kì lạ....nó là gì mà không được bén mảng đến nhỉ.... Lúc này,Ren đã đứng bên cạnh Tulip,cậu đặt tay lên vai Tulip và vội hỏi _Nè...cô có sao hay không thế....sao run dữ vậy...còn chảy mồ hôi nữa..... Tulip quay lại nhìn Ren mỉm cười nhạt nhẽo và nói trấn an _Tôi không sao.... Một phút chốc,4 mắt nhìn nhau và một tiếng thét vang lên _GIẾTTTTTTTTTTTT.................. Tulip giật mình ngã ngược ra đằng sau....và trong phút chốc,Ren đã đỡ được cô ấy trong vòng tay.Nhìn lại thì thấy Tulip đã nhắm mắt,cậu bế Tulip lên và nhìn ra cái cửa sổ đó.....tòa lâu đài ấy hiện ra trong làn sương khói lạnh...........Ren khẽ rùng mình rồi đặt Tulip lên giường.Cậu nhìn Tulip một cách sừng sững rồi vội chạy đến phòng của Nicky mở cửa.Nicky nhìn ra mỉm cười nói _Anh Ren đến chơi à....cái con nhóc bướng bỉnh kia đâu....? Ren vẫn giữ nét mặt bình tĩnh,đi đến cạnh Layon và nói nho nhỏ bên tai Layon _Tulip gặp chuyện rồi....đi thôi Layon nghe vậy biến đổi sắc mặt,đứng dậy nhìn chằm chằm Ren.Ren quay trở ra và đưa cặp mắt nhìn NIcky đầy ngụ ý rằng hãy đi theo anh.Thế là trong phút chốc,Nicky chạy theo Ren,Layon cũng vậy và thêm Pyo nữa.Trong căn phòng ấy,Mery,Laura và Julia nhìn theo bằng một ánh mắt tò mò...Trở lại phòng Ren và Tulip,Layon chạy vội đến bên cạnh giường Tulip lay mạnh cô ấy _Tulip...Tulip....mày sao vậy...Tulip... Pyo nhìn Tulip rồi tiến đến,cuối đầu xuống từ từ....từ từ....gần sát mặt Tulip.Ren thấy vậy liền lôi tay Pyo ra và nói với giọng tức tối _Nè...anh làm gì vậy...cô ấy là vợ tôi đó.... _Tránh ra....nếu như em muốn cô bé mở mắt..
Pyo trả lời sau ánh mắt nhìn Ren chăm chú,rồi cậu vẫn cứ cuối sát xuống bên tai Tulip thì thầm cái gì đó.5 phút....10 phút....Tulip bắt đầu nhấp nháy đôi mắt và ngồi dậy.Cô bắt đầu rên _Lạnh...lạnh....lạnh...quá.... _Mặc đi... Ren đôi chiếc áo ấm của mình lên đầu Tulip.Cô cầm chiếc áo nhìn Ren một hồi rồi mặc vào.Layon vội vàng hỏi _Mày sao vậy....sao bất tỉnh thế _Tao không biết...tao đang đứng nhìn về phía cái lâu đài kì bí kia và trò chuyện với Ren thì có một cảm giác lạnh buốt từ phía sau lưng....và rồi tao nghe ai đó mà không...giọng của rất nhiều người đàn bà....họ thét lên "GIẾT".... Đến lúc này,Layon thét lên và bật vội ra sau.Ren và Nicky nhìn Tulip một cách lo sợ.Ren vội nói _Tại sao tôi không nghe nhỉ? Tulip nhìn qua Ren,nhướn chân mày lên hỏi _Anh không nghe ư....sao lạ vậy....rõ ràng có tiếng người mà... _Em khẳng định đó là tiếng đàn bà chứ...Pyo vội vàng hỏi Tulip.Cô nàng e dè trả lời _Em chắc chắn ạ Layon nhìn qua ánh mắt Pyo và chợt thấy cậu ấy như tìm ra câu trả lời.Layon hỏi _Anh biết ai gọi phải không Pyo Pyo nhìn Layon rồi lắc đầu miễn cưỡng _Anh không biết....anh chịu rồi.... _Nè....thầy cho tập trung đấy mấy bạn_Julia từ đâu chạy vào và mỉm cười
Mọi người gật đầu rồi nhìn Julia.Ren quay qua hỏi Tulip _Cô đi được không thế? _Được... Thế là Layon vội đỡ Tulip dậy và theo sau lưng 4 người đó.Tại phòng khách của lâu đài ngủ....mọi người đã tập trung ở đó đông đủ.Cũng như mọi hôm,Ren và Nicky tách ra đến bên cạnh Laura và Mery.Tulip bất giác đưa đôi mắt nhìn Ren mỉm cười với Laura,cô vôi nắm chặt cái ống tay áo ấm mà Ren đã đưa cho mình.Thầy giáo bắt đầu nói _Bây giờ đã là 11h trưa,sau khi ăn xong bữa trưa thì chúng ta sẽ có kế hoạch vào khu mua sắm hay còn gọi là khu vui chơi của cái tòa lâu đài này... Mọi người nghe thế vội thét lên mừng rỡ.Layon nhìn qua Pyo và hỏi _Nơi đó vui lắm hay sao mà mọi người vui thế anh _Ừ...ở đó có nhiều trò chơi lắm....và còn có nơi để chúng ta mua sắm nữa _Chắc vui lắm...Layon đồng ý kết luận mà không nhìn Tulip.... Lúc này,cả đoàn người di chuyển sang nhà ăn.Và trong phút chốc,căn phòng sang trọng của nhà ăn hiện ra khiến Tulip và Layon cùng một số người trố mắt nhìn
Từng món,từng loại thức ăn được bày ra dưới dự phuc vụ của những nhân viên sinh đẹp khiến bữa ăn hoàn thành một cách nhanh chóng.Sau đó,mọi người lại kéo nhau ra nơi mà thầy đã lên kế hoạch sẵn.Ai cũng cười vui vẻ trừ Tulip...cô vẫn còn ám ảnh bời cái từ ấy...Layon biết vậy liền vô vai Tulip _Mày đừng lo....tao sẽ ở bên cạnh mày mà _Ừ... Câu nói của Layon khiến Tulip phấn chấn hơn nhiều...cô nàng bắt đầu mỉm cười và chạy theo dòng người...trò chơi đầu tiên chắc hẳn là trò chơi thử lòng dũng cảm rồi.Và thế là khuôn viên chiếc tàu lượn siêu tốc kinh hãi hùng dũng hiện ra
Tulip há hốc miệng nuốt nước bọt nhìn những đường ray ngoằn nghèo cao vút.Cô nhìn sang Layon thì thấy con bạn thân của mình cũng không khác mình....Tulip vội nhìn thầy nói _Thầy ơi...em không chơi đâu....ghê quá.... _Nhưng thầy mua vé rồi....phải chơi.... Ông thầy vừa dứt lời khiến Tulip mồ hôi chảy còn nhiều hơn hồi nãy.Pyo đến cạnh Tulip nói... _Nó không đáng sợ đâu... Từng lượt một từng lượt một qua đi.Và cuối cùng chỉ còn có 8 người.Họ leo lên chiếc xe đó và sắp xếp chỗ ngồi....Ren ngồi với Laura ở toa đầu,kế đến là Layon và Tulip...sau đó là Nicky và Mery...và cuối cùng là Pyo và Julia....Chiếc tàu bắt đầu rục rịt rồi từ từ phóng chạy lên độ cao.Tulip vội khóc thét _Huhuhu...........cho xuống đi....sợ quá...sợ...quá... Ren quay lại nhìn cái mặt nhăn như khỉ của Tulip mỉm cười.Và rồi....chiếc tàu phóng thẳng xuống với vận tốc kinh hãi.Lũ con gái trên tàu thét lên một cách sợ hãi.Trong lúc đó,Ren nắm chặt tay Laura và hôn nhẹ lên môi của Laura....Trong phút chốc đó,trong làn nước mắt sợ hãi đó,Tulip đã nhìn thấy....đã run lên trong tức giận....Và rồi...chiếc tàu từ từ chạy chậm lại khi đang chuẩn bị cập bến....Khi tàu dừng hẳn,Tulip nhảy vội ra xe và tìm đến một gốc cây ôm bụng nôn tháo ra....Pyo chạy đến và hỏi _Em không sao chứ... _Em sợ...sợ quá....không chơi cái trò này nữa đâu _Qua rồi...qua rồi mà...thôi tới đây... Tulip vuốt mắt đứng dậy tiến đến lớp.Cô bước đến thẳng,cạnh Ren,cởi chiếc áo bên ngoài ra và nói _Trả anh áo...cám ơn đã cho tôi mượn... Ren đón nhận chiếc áo bằng cái nhìn lạ lẫm.Tulip nhìn Ren một lần nữa rồi quay lưng đi đến cạnh Layon.Cô nàng bắt đầu hỏi Tulip _Sao vậy...đỡ hơn chưa _Ừ...đỡ hơn rồi.... Trong khi chuẩn bị đến nơi vui chơi thứ hai thì cái giọng quen thuộc lại vang lên eo ** _Thầy...........mua kẹo.....em thích ăn kẹo Mọi người nhìn lại thì thấy Julia chảy nước miếng rũ rượi khi nhìn đống kẹo mút đang được phơi bày....
Tulip và Layon cũng như bị thôi miên tò tò đi đến nhìn kẹo mút một cách thèm thuồng.Tulip đưa cặp mắt đáng yêu nhìn về phía Pyo nhõng nhẽo _Anh...mua cho em kẹo mút đi.... Pyo lắc đầu mỉm cười vì sự hồn nhiên này của Tulip liền móc túi ra mua cho Tulip và Layon kẹo.Laura đứng đó chống nạnh nói _Hứ....làm như mình là con nít không bằng.... Một lát sau,Pyo trở lại với một chồng kẹo mút trên tay
Pyo phân phát cho các bạn nữ của lớp khiến mấy cô nàng này cứ bay như đang ở trên mây.Cậu đến cạnh riêng Tulip và Layon,chìa ra 2 cây kẹo mút đặc biệt cho 2 cô bạn.
Dĩ nhiên cái hình trái tim là của Tulip ời....còn ngôi sao kia là của Layon....hai cô nàng mỉm cười cám ơn rồi lại theo mọi người tiếp tục đến nơi vui chơi thứ 2...và chiếc ly quay là nơi tụ tập tiếp theo
Từng cặp bắt đầu ngồi với nhau...tất nhiên Layon và Tulip là một cặp ời...lúc này,Layon bắt đầu chú ý đến Nicky...cô nàng nói _Sao 2 cái con người đáng ghét đó lúc nào cũng đi với nhau nhỉ... Tulip không trả lời chỉ vì đang bận nhìn cặp Ren và Laura tình tứ bên nhau.Chiếc ly bắt đầu xoay vòng,Layon nhìn Tulip rồi nhếch mép cười gian...một lúc sau,bên ly của Mery thét lên,cô nàng vội bật ngược xuống và ngã ra khỏi ly.......Nicky thét......... _Merryyyyyyyyyyyyyyyyyy.............
Tulip há hốc miệng nhìn Layon khi thấy cô nàng đang mỉm cười xảo quyệt.Chiếc ly bỗng dừng lại,Nicky nhảy xuống và thấy Mery đang trầy xướt khắp người.Cậu nhìn trực qua Layon rồi tiến tới cầm tay Layon nói _Chính cô phải không? Layon giương đôi mắt ngạo nghễ nhìn Nicky và nói _Bằng cớ nào anh nói tôi hả.Đừng có ngậm máu phun người.... _Cái con kia...mày tới số rồi... Laura nhảy xuống phía sau giựt tóc Layon...khiến Layon bất ngờ thét lên.Tulip lanh tay bẻ ngược cái tay kia của Laura ra đằng sau và đe dọa _Mày bỏ tóc Layon ra nếu không đừng trách vì sao tao ác tao đã bẻ gãy tay mày.... Laura nghe vậy vội thả nắm tóc Layon ra.Tulip vẫn giữ thế tay ấy cho đến khi Ren tới....Cậu nói _Bỏ tay cô ấy ra.... _Không bỏ....Tulip ương bướng trả lời. Nhanh như chớp,Tulip bị lật ngược tình thế,Ren đã nắm chặt tay Tulip bóp mạnh khiến cô nàng kêu đau và buông Laura ra.Pyo thấy vậy liền tiến sát đến cạnh Ren nói _Bỏ tay Tulip ra.... Không đợi Pyo nói lần thứ 2,Ren buông Tulip và đẩy cô ấy về phía trước.Pyo ôm lấy Tulip và nói _Tôi đã nói tuy cậu là chồng cô pé nhưng cậu không được đánh cô ấy...sau này tôi nghĩ cậu nên nhường cô bé ấy lại cho tôi.... Tulip nghe đến vậy ngước lên nhìn Pyo,trong một phút chốc,cả mấy chục cặp mắt đều trưng trưng nhìn Pyo.Layon xoay qua nhìn Pyo bằng ánh mắt buồn bã,Nicky nhìn ngước lên Pyo,còn Ren nhìn ngoái lại.Cậu đến cạnh Pyo và nói _Vậy từ lúc này tôi cho anh cô ta đó...tôi không cần loại người xấu xí như vậy... _Được....được thôi... Pyo gật đầu...rồi nhìn sang Tulip nói _Tối nay em qua phòng tụi anh ở để cho con nhỏ Laura đó ở phòng Ren Tulip biến đổi sắc mặt và thét _Không....em không muốn.... Thái độ đó,câu nói đó làm mọi người càng ngạc nhiên và đặc biệt là Ren và Pyo...Pyo nói với Tulip _KHông phải em ghét thằng nhãi nhách này lắm sao....? _Ơ...em....em... Tulip thấy câu nói khi nãy của mình hơi bị vô duyên nên đành gật đầu đồng ý đổi sang phòng của Pyo...Lại cái khung cảnh đầy nghẹt thở này bị phá tan bởi cái giọng đáng yêu của Julia _Thôi mà....sao gây nhau hoài vậy....đi chơi đi chơi nào...
Miệng cười toe toét trước cái khung cảnh đó ắc hẳn cô nàng này có địa vị ghê gớm lắm.Ren thầm nghĩ rồi quay lưng bước đi.Tulip bật miệng nói _Tôi không chơi nữa....về đây _Tulip à....Pyo gọi theo _Tôi cũng về đây.... Thế là cặp bạn thân sau khi làm Mery có vết thương liền trở về.Pyo thấy vậy liền chạy theo... _Đợi anh với Ren nhìn Nicky nói _2 con nhóc đó bị sao vậy.... _Chắc chúng ta phải về băng bó cho Mery thôi Thế là 4 người nữa cũng ra đi....do đó mọi người buồn bã cũng lần lượt ra về.Julia nhăn mặt nói _Ta chưa chơi đã mà....cái lũ khỉ này.... Trên đường về,Layon chạy đến bên cạnh Tulip nói _Mày sao lạ vậy.... _Tao không sao Tulip vẫn im lặng bước đi.Cô vuốt vuốt cánh tay vẫn còn vết đỏ của năm dấu tay Ren trên đó.Tulip rảo bước nhanh đến ngã lâu đài ngủ.Một lần nữa,Tulip lại bị cái vẻ u ám của cái lâu đài kì bí kia làm dừng chân....Pyo chạy vội lên kéo ngược Tulip và nói _Em không được nhìn tòa lâu đài ấy nghe chưa... _Sao vậy ạ...? _Cả em nữa Layon....ta dặn rồi... Pyo bỏ đi kéo cả Layon và Tulip theo.Tulip cáo từ 2 người đó trước,rồi một mình về phòng lôi hết hành lý ra.Bỗng....lại tiếng thét đó....tiếng thét làm Tulip buông cả hành lý xuống và đứng sững....
Giết......giết....giết.........Tulip đứng gần như bất động,đôi mắt Tulip rưng rưng....hình bóng người đàn bàn quen thuộc với đôi mắt đỏ hốc....hình bóng của cậu bé trai đáng yêu đứng bên cạnh người đàn bà đó....và rồi Tulip thét lên thật to.Layon buông rơi chiếc ly và cùng Pyo chạy thật nhanh về phía phòng Tulip.Ren và Nicky cũng nghe tiếng thét đó liền nhanh như bay....Một lúc sau....tất cả đã đứng trước Tulip,nhìn cô bé một cách sợ hãi....Giết....giết.....giết....tiếng kêu lại vang lên,Layon nhìn quay quất và thét hỏi _Ai đó....ra mau....ai vậy.... _Layon....về với mẹ....sao ngủ hoài vậy con............... Thế là Layon nằm gục xuống bên cạnh chân của Tulip.............. Pyo như đoán được chuyện gì đang xảy ra,cậu vội nói _Giúp tôi bế 2 cô bé này lên giường mau,đóng tất cả các cửa sổ lại.....à còn nữa,mau kiếm cho tôi 2 viên thuốc đỏ _Em biết loại thuốc đó,để em đi lấy_Nicky gật đầu và toan chạy ra cửa.Ren nhanh tay như chớp,bế Tulip lên giường.Pyo nhìn theo Ren bằng một ánh mắt khó hiểu rồi ẵm Layon lên.Một lát sau,Nicky trở lại với 2 viên thuốc trên tay.Pyo vội chụp lấy chúng và ngắc viên thuốc ra làm hai rồi lấy thứ bột trắng trong viên thuốc đó hòa trộn với nước.Cậu chia ra làm 2 ly và đưa cho Nicky bảo _Em cầm cái này cho Layon uống Nói rồi Pyo quay lại đỡ Tulip dậy và đưa từng muỗng thuốc lên miệng của cô ấy.Nhưng đôi môi cắn chặt của Tulip không cho phép nước thuốc vào.Pyo nói _Uống đi mà Tulip....em không uống sao mở mắt được chứ Ren thấy vậy giựt ly thuốc trên tay Pyo và đẩy Pyo ra _Để tôi..... Ren húp hết ngụm nước vào miệng khiến Pyo la oai oái _Nè....cậu có điên không đó....nhã ra mau Ren không nói câu gì,cuối đầu xuống hôn trên đôi môi của Tulip.Pyo ngạc nhiên và đứng sững.Khi Ren đứng dậy,Pyo dùng nắm đấm của mình đánh Ren.Ren bị đánh bất ngờ tức tối đến tột đỉnh,quay lại đánh trả.Nicky nhăn mặt bảo _2 người làm gì vậy?Định đánh nhau trong trường hợp như thế này sao? Ren và Pyo vội buông nhau ra,rồi kẻ đứng người ngồi trên giường nhìn Tulip và Layon....Bỗng,cánh tay Tulip vội chụp lấy tay của Ren một cách vô ý thức trong khi đang mê sản.Cô bắt đầu thét một cách điên dại _Mẹ...mẹ ơi...Nike....nhớ lắm.....Ren ngốc xít...đồ ngốc xít Ren nhìn Tulip khi thấy cô nàng gọi tên mình.Một tình cảm gì đó kì lạ chợt dâng lên trong lòng Ren,cậu vội nắm chặt tay Tulip.Pyo thấy vậy liền đứng dậy nhìn Ren rồi nhìn Nicky nói _5 phút nữa các cậu đánh thức 2 cô ấy dậy,tôi trở về phòng đây. Không đợi có người lên tiếng,Pyo bỏ ra khỏi phòng.Đợi đến lúc đó,Ren và Nicky đi tới cạnh cái cửa sổ và nhìn về phía lâu đài kì bí đó nói _Có chuyện rồi Nicky à....anh thấy lạ lắm _Em cũng vậy....từ khi Tulip và Layon xuất hiện,em đã có cảm thấy một quầng sáng lạ nào đó nơi người hai cô ấy...._Nicky gật đầu nhận xét Ren đăm chiêu suy nghĩ,cậu vội nói _2 người đó luôn kêu mẹ trong khi lên mơ sản....còn Nike là ai mà con nhỏ Tulip gọi tên chứ..... Ren và Nicky bắt đầu có nghi ngờ về cái chuyện này.Nhưng cái khung cảnh,trầm tư đó bị phá tan bởi 2 chị em Laura.2 người vào phòng Ren nhìn Tulip và hỏi _Cô ta bị gì thế hoàng tử? _Ta không biết... Ren trả lời rồi đến cạnh Laura ôm Laura vào lòng.Bên kia,Nicky đang dìu Mery ngồi xuống ghế rồi lấy ra mảnh băng cá nhân dán lên đôi chân đang rướm máu của Mery.Cậu hỏi _Em không sao chứ Mery? _Hì...em không sao.....Mery mỉm cười trả lời
Trờ lại cặp Ren và Laura,cậu bỗng dưng quên khuấy đi là Tulip đang nằm ở đó,và rồi Ren bắt đầu hôn Laura.Nụ hôn đó kéo dài kéo dài một cách say đắm mà cả hai người không hề biết Tulip đã mở mắt.....đã bất ngờ nhìn thấy............Cô vội vàng nhắm mắt lại,bàn tay nắm chặt và rồi tự dưng nước mắt trào ra không thôi.Tulip thầm nghĩ _Gì thế này....đau quá....sao đau kinh khủng vậy nè....dừng lại đi,đừng tiếp tục nữa...... Lúc này,Layon bắt đầu cựa quậy,và hành động đó đã khiến Ren buông Laura ra.Layon từ từ mở mắt,ngồi dậy,và vỗ vỗ cái đầu
_Đau giữ thế này.....we Tulip....mày ngủ hoài vậy.... Dường như cô bé đã quên nguyên do tại sao mình ngã,cô lay Tulip.Lúc đó,Tulip mới mở mắt,đứng dậy,kéo hành lý ra khỏi cửa ròi nói to _Mình đi thôi Layon.... Cô không hề nhìn đến Ren một lần cuối,vội chạy nhanh ra ngoài.Layon chạy theo rồi đến canh Tulip hỏi _Mày sao vậy....đôi mắt đỏ hoe vậy...tao đoán không nhầm mày mới khóc xong phải không? Tulip không trả lời mà chỉ im lặng đi thẳng vào phòng Pyo.Cô nói to và mỉm cười _Pyo....em về rồi đây Pyo quay lại mỉm cười nhìn Tulip rồi xoa đầu cô bé _Tỉnh dậy rồi à....hì....em vào tắm đi,cũng chiều rồi đó _Dạ... Tulip ngoan ngoãn nghe theo lời Pyo.Lúc này,Layon mới đến bên cạnh Pyo nói _Em biết anh đoán ra tiếng nói ấy nhưng tại sao không cho em biết hả? _Vì ta không thể nói....ta không được quyền phép nói....nhưng..... Pyo ngập ngừng nhìn Layon.Cô nàng vẫn bình tĩnh hỏi _Nhưng sao ạ....? _Em còn nhớ cái ngày ta bế Tulip lên phòng y tế không.....? _Dạ nhớ _Lúc ta kêu em đi gọi y tá,ta đã mở áo Tulip ra _Hả?????????.....Layon như không tin vào tai mình thốt lên Pyo đưa tay lên miệng ra dấu im lặng.Cậu nói tiếp _Ta không có ý như em đâu....nhưng ta đã phát hiện ra............. Lại một lần nữa sự ngập ngừng của Pyo làm Layon tò mò hỏi vội _Anh phát hiện ra gì....nói nhanh đi anh.... _Hình xăm một con bướm trước ngực Tulip....mang ý nghĩa người 1000... _Người 1000?.....là sao ạ.... _Ta chỉ có thể cho em biết như vậy....thôi....em hãy quên chuyện đó đi,ta hứa sẽ đưa 2 em về thế giới của 2 em. Layon nhìn Pyo một cách khó hiểu rồi im lặng nghĩ bâng quơ.Một lát sau,Tulip trở ra và nhìn về phía Pyo đang nói chuyện.Pyo bất ngờ quay lại , và đã bị cái vẻ đẹp đáng yêu ấy lôi cuốn
_2 người đang nói chuyện gì vui thế?_Tulip bước đến cạnh giường Pyo và hỏi.Layon mỉm cười nói _Chuyện gì đâu....ngồi nói ba cái tầm phàm ấy mà _Thế hả....? _Ừ,,,, Và không khí đột nhiên im lặng khi 4 người gồm Laura,Nicky,Mery và Ren bước vào.Tulip nhìn liếc Ren và nhận được cặp mắt đầy khó hiểu ở cậu ấy.Cô cúi mặt xuống sàn nhà rồi lại ngẩng lên nhìn Laura.Tulip ngạc nhiên khi thấy Laura lôi hết hành lý của mình xuống.Ren nói _Từ nay,tôi và Laura sẽ ở chung như ý anh Pyo à...người không phận sự cấm vào. Tulip nghe đến vậy biễu môi _Căn phòng ma ám đó ai mà thèm vào... Nói rồi,Tulip kéo tay Layon ra ngoài.Pyo vội chạy theo và nói _2 em không được đi môt mình nghe rõ chưa.... _Dạ...nhưng em đang cần nói chuyện với Tulip...... Laura nói _Ừ...ta sẽ đưa 2 em qua cái lâu đài đó rồi 2 em có thể đi _Ừ...vậy cũng được....Tulip gật đầu Đến vườn hoa,Pyo chào tạm biệt và quay lưng đi.Tulip bắt đầu hỏi _MÀy định nói gì với tau thế? _Tao muốn hỏi....có phải mày đã yêu Ren rồi không? Tulip nghe vậy liền bất thần rồi xua tay _Mày điên à....tao mà đi yêu thằng đó à?...mày có ấm đầu không thế _Tao không nhầm....tao đã thấy mày lạ lạ từ cái lúc Ren đưa áo cho mày mượn....Tao biết mày yêu Ren rồi.... Đến lúc này Tulip không biết nói gì hơn đành thú nhận _Tao không biết nhưng tự dưng thấy hắn đi với con nhỏ Laura,tao đau lắm....khó thở nữa mày à _Đúng là mày yêu Ren rồi....nhưng mày không nhớ anh Pyo đã dặn gì sao?....Anh ấy bảo chúng ta không được phép yêu ai hết _Nhưng tại sao....tại sao ảnh phải ép buộc tụi mình...tao không thèm nghe đâu...tao yêu đơn phương Ren thì có sao chứ _Tulip à....mày nghe lời anh Pyo đi _Tao không ngheeeeeeeeeeee
Tullip quay lưng bỏ chạy.Layon bất ngờ trước hành động của Tulip,cô nàng không ngờ Tulip lại kích động đến như vậy.Tuy thế,nhưng Layon đủ bình tĩnh để rượt theo Tulip.Cô nàng gọi to _Tulip....mày đứng lại cái coi....đừng chạy lung tung thế,nguy hiểm lắm......... Trên lâu đài ngủ kia,Nicky đã chứng kiến cảnh Tulip rời bỏ Layon chạy mà không cần biết nguyên do vì sao,Nicky vội vàng quay lại ra hiệu cho Mery và Laura ra ngoài.Rồi cậu ghé sát tai nói nhỏ với Ren _Tulip bỏ Layon chạy rồi...2 người đó hình như đang cãi nhau..... _Vậy à...tụi nó đi ngả nào?......Ren điềm tĩnh hỏi Nicky _Em không biết nhưng hình như ở đây 2 cô bé không hề biết đường mà _Trời....ta quên khuấy mất.....Ren kêu lên và tuôn chạy ra khỏi cửa,tất nhiên theo sau là Nicky. Trở lại Tulip,sau khi đâm đầu chạy thẳng đến một nơi mà cô không hề biết,Tulip bắt đầu dừng lại thở hồng hộc.Cô lẩm bẩm một mình _Tại sao lại vì hắn ta mà mình lại to tiếng với Layon chứ...tại sao tim lại nhói đau khi thấy hắn hôn nhỏ Laura.....tại sao đầu óc mình cứ tơ tưởng hình bóng hắn nhỉ.....
_Tại vì trong trái tim mày đã có hình bóng Ren rồi.... Layon xuất hiện,thở gấp gáp đáp.Tulip quay lại nhìn Layon rồi định trốn chạy thì Layon đã nhanh tay chụp lấy cổ tay Tulip.Cô nàng nói một cách hờn dỗi _Mày là bạn thân tao tại sao mày không nói cảm giác mày cho tao biết....cái con nhỏ ngốc này....nếu mày đã yêu Ren như vậy thì tao không sẽ không cản mày đâu.Chỉ cần mày hạnh phúc vui vẻ thì tao đã vui rồi..... _Layon......... Tulip quay lại rưng rưng nước mắt nhìn Layon khiến Layon phì cười.Cô nàng đưa tay lên nhéo hai cái má Tulip và nói _Cái mặt mày méo xệch y chang con heo nhà tao nuôi....hahahahhaaaaaa........
_Mày gọi ai là heo hử.......>"< _Mày đó...lêu lêu....Layon lè lưỡi rồi bỏ chạy.Tulip mỉm cười nói to _Con khỉ kia....đứng lại cho tao..... 2 người đó dường như quên béng đi sự mệt nhọc,lại tiếp tục rượt nhau trong những tiếng cười vui vẻ.Một lát sau,khi Tulip mất đà và đâm đầu ngay người Layon.Cô nàng nhăn nhó _Gì vậy mày....chịu đứng lại cho tao đánh rồi hả...ui da cái đầu tao....đau quá _Tulip...tulip....mày....mày....nhìn....kìa...._Không để ý vẻ mặt của Tulip,Layon run run giọng nói và tất nhiên Tulip nhận ra cái giọng lạ lẫm của Layon nên liền đưa mắt lên nhìn,và rồi thái độ của Tulip y như Layon đoán.Cô nàng hốt hoảng giật lùi và lắp bắp nói _Tại....tại...sao....nó...nó....lại....lại....ở....đây Layon không trả lời câu hỏi của Tulip,mà lại đánh trống lảng hỏi _Tulip,cho dù có chuyện gì mày có chịu xông pha khám phá nó không? _Ý mày là.... _Ừ....đúng....Layon gật đầu đáp trả câu nói không rõ đầu đuôi của Tulip.Không đợi câu trả lời của Tulip,Layon đã kéo tay Tulip đâm chạy xuống dưới đó mà không ngờ chính cái kéo tay của mình đã làm rớt một vật quý báu của Tulip.
Trở lại Ren và Nicky,sau một hỏi vừa chạy vừa hỏi và vừa suy đoán,2 cậu đã chạy về phía ngã mà Tulip và Layon đã đứng.Nicky nhìn Ren bằng ánh mắt lo lắng nói _2 nhỏ đó không chạy xuống đấy chứ....em lo quá Ren ơi _Tại sao lại lo?....Ren ngạc nhiên hỏi _Tại vì...tại vì....đây là khu vườn cấm của phụ hoàng.... Nicky vừa dứt lời thì Ren và cậu ấy đã dừng lại ở khu đồi trước vườn cấm mà Nicky nhắc đến.Ren lại một lần nữa nhìn qua Nicky hỏi với giọng ngạc nhiên _Khu vườn cấm....?Là sao....? _Em không biết....nhưng ai khi nhìn xuống đó dường như bị mê hoặc bởi vẻ đẹp lạ lẫm của nó.Khu vườn này thật sự nguy hiểm đấy anh Ren à....anh nhìn kìa? Ren quay lại nhìn theo chỉ tay của Nicky và cậu đã thốt lên bất ngờ _Wow....khu vườn đầy hoa đẹp quá....Nicky....em nhìn kìa....có hoa màu tím,hoa màu đỏ nữa....đẹp chưa.....thế mà em bảo nguy hiểm đấy Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 640x480.
Notes: Đây là vườn hoa trong mắt Ren Đến đây thì nét mặt lo lắng lại hiện rõ trên Nicky....cậu lắp bắp nói _Anh Ren,đừng nhìn nữa.Nó nguy hiểm thật sự đó Ren à....đó không phải là khu vườn hồng mà là một cánh đồng Tulip rực rỡ sắc hồng mà.....
Notes: Đây là cánh đồng hoa Tulip trong mắt Nicky _Em chắc chứ....nhưng đây rõ là không phải một cánh đồng Tulip.....Ren lạ lẫm nhìn qua Nicky.Nicky nói _Đúng....đấy chính là vẻ khác biệt của khu vườn này.À....đúng rồi....phụ hoàng có bảo em,khi chúng ta lạc vào đây thì phải nhắm mắt lại và đọc câu thần chú của cánh cửa này.Lúc đó,khu vườn thực sự sẽ hiện lên..... _CÂu thần chú ư....nó là gì thế.........Ren hỏi vội Nicky _Đó là câu thần chú...."Úm ba la....sự thật luôn luôn đúng".... _HẢ....cái câu thần chú gì nghe ngồ ngộ vậy....Ren lắc đầu nói _Đọc đi anh....Nicky giục Ren _Ừ.... Và rồi hai vị hoàng tử nhắm mắt đọc thần chú.Nào ngờ,khi mở mắt ra,cảnh tượng ấy đã khiến Ren và Nicky thốt lên sợ hãi.Không còn khu vườn đẹp đẽ đầy sắc hoa nữa mà thay vào đó,là khu vườn đầy âm u và sương mờ.Những cành cây cổ thụ to đan xen lẫn nhau,dường như chúng đang di chuyển chầm chậm về một phía nào đó.Ren biến đổi sắc mặt giật lùi,và tình cờ,cậu đạp nhầm phải một vật gì đó.Ren từ từ nhìn xuống và nói run run _2 con nhóc đó đúng là đã xuống đấy rồi Nicky à Nói xong,Ren cuối xuống nhặt nó lên....đó là chiếc vòng mà cậu đã trao tặng Tulip trong ngày cưới của cậu.Ren xiết chặt chiếc vòng vào tay rồi ra hiệu cho Nicky chạy xuống đó.Ren lẩm bẩm... _Con heo xấu xí kia....cô không được có chuyện gì xảy ra đâu đó....chúng ta còn chưa đấu xong trận đấu mà....cô phải nhớ đó....còn không tôi không tha cho cô đâu.... Trở lại Tulip,lại một lần nữa,bước chân của Layon dừng lại.Tulip ngạc nhiên khi nhận ra chỗ ấy.Cô nàng nói _ỦA....đây là..... _Chính xác,nhưng giờ đâu còn những con tắc kè nữa....Layon gật đầu. _Layon...layon....tao có cảm giác sợ hãi ở khu vườn này... _Tao cũng vậy.... _Hay là chúng ta nên... _Đi thôi...Layon kéo tay Tulip bỏ chạy.... Một lát sau,Layon nói với Tulip _Mày nhờ nắm chặt tay tao đó nghe chưa Tulip? Không tiếng trả lời,sự im lặng đáng sợ....điều đó khiên Layon lo lắng nhìn ngoái lại.VÀ rồi _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA......... Tiếng thét ấy vang lên,tiếng thét đâm xuyên trái tim Nicky.Cậu hốt hoảng nói _Không xong rồi,Layon....Layon có chuyện rồi.... _Nicky,em bình tĩnh lại xem...Ren giật tay Nicky và nói.Sau một lúc suy nghĩ,Ren bảo_Em chạy về phía đó đi,chúng ta chia 2 ngã _Nhưng tại sao? _Nếu chỉ có tiếng thét Layon thì rõ ràng Tulip và cô bé đã lạc đường,thôi nhanh đi Nicky, Nicky gật đầu và chạy về ngã đó,nơi tiếng thét phát ra.Trong lòng Nicky bây giờ rối loạn thật sự,tất cả những hình ảnh mỉm cười đáng yêu của Layon hiện lên trong đầu Nicky.Cậu thầm nghĩ _Em vẫn bình yên chứ Layon...... Trong khi đó,Tulip vẫn chạy theo người mà cô nghĩ là Layon.Tulip lạ lẫm nói _We....mày có chạy nhầm đường không đó....sao giờ vẫn chưa ra được....sao ... Tulip không hỏi nữa,cô nàng cảm giác có cái gì đó khác lạ Layon thường ngày.Tulip bắt đầu dừng lại nhưng không ngờ,người đó lại thắt chặt tay Tulip hơn và kéo đi...Tulip có cảm giác đau đớn lạ thường.Cô nàng nhăn mặt _Layon....đau....thả tay tao ra mau.... Lại một lần nữa im lặng,Tulip kéo vội người đó về phía mình và rồi..... _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA Tiếng thét thứ 2 vang lên trong chưa đầy 5 phút. Ren giật thót mình và nắm xiết chặt chiếc vòng của Tulip hơn.Ren bây giờ mồ hôi nhễ nhại,hơi thở gấp gáp hơn,cậu cứ suy nghĩ về viễn cảnh Tulip sẽ xảy ra chuyện gì không thôi.....Ren thét to _Tulip ơi....cô không sao chứ....Tulip..... Ở ngoài kia,khi tiếng thét Tulip vừa vang lên,một tiếng xoảng của ly bể đã khiến mọi người đưa mắt nhìn.Pyo đứng đấy sững sờ và lẩm nhẩm
_Không xong rồi....2 em ấy bị nạn rồi.....lại là vườn hoa ấy ư.... Và rồi Pyo hướng về phía ngả vườn hoa mà chạy một mạch không còn để ý đến những ánh mắt xung quanh nữa.Và vì thế mà cậu không hề nhận ra có một ánh mắt đầy nghi ngoặc đang nhìn mình...................
_Hẻo lánh quá,sương mù dày đặt quá,gió thổi vi vu làm mình cảm thấy lạnh,khó chịu,không một bóng người ư,xa xa đằng kia,ai đang đến gần vậy...người nào vậy....trông quen quen quá đi....đầu óc đau quá...Ren ơi...cứu em....đến gần rồi.....người này là... _Tulip...Tulip....mày sao ở đây...Tao tưởng chỉ có tao mới bị bắt thôi chứ _Giọng của Layon ư....Tulip thì thào khó nhọc đáp,cô từ từ mở căng con mắt ra nhìn.Rồi nở nụ cười lạnh tanh,níu áo Layon đứng dậy _Đây là nơi nào vậy Layon?Sao chúng ta lại bị bắt đến đây? _Tao không biết....nơi quái quỷ này là gì thế... _Tao đau đầu quá...tao nhớ sau khi nhìn mặt người đó,tao hét lên và rồi tao ngất đi....còn mày sao lại bị đưa đến đây... _Tao cũng vậy,như mày đó... _Thế người mày thấy là.........là _MẸ..................cả hai nhìn nhau đồng thanh.Tulip há hốc miệng nhìn Layon.Layon cũng thái độ như Tulip nhưng bình tĩnh hơn nhiều. _Hai cô tỉnh rồi à.......... Nghe giọng nói,Tulip và Layon quay lại nhìn trong bóng đêm tối tăm kia.Một người phụ nữ đúng hơn một con bé bằng tuổi 2 cô nàng bước ra.Tulip trố mắt nhìn rồi bước đến cạnh con bé ngơ ngác hỏi _Cô chẳng phải là con nhỏ Julia gì đó sao? _Còn nhớ tôi sao Tulip........ _Julia....?Layon nheo mắt nhìn cô bé Julia Julia mỉm cười nhìn Layon nhẹ nhàng.rồi hỏi 2 cô bé _Cô có biết vì sao tôi đưa 2 cô đến đây không? _Vì sao?....nói lí do đi Layon ngạo mạn nói....Thế nhưng Tulip lại hỏi cách khác _Lý do ư....tại sao cô dùng thủ đoạn để bắt 2 chúng tôi....tại sao cô lại biết...... _Tulip....im lặng.....Layon nhìn Tulip hét lên khiến Tulip giật mình,vội im bặt.Đây là lần đầu tiên Tulip biết nghe lời như vậy.Julia thú vị nhìn Layon rồi vờn trước mặt Tulip,cô bắt đầu chầm chậm nói _Tulip à...cô có biết tôi là ai không? _Xìiiiiiiiiiii......cô là ai tôi không cần quan tâm....Tulip ương bướng trả lời...Julia phì cười,nhìn đôi mắt sang Layon _Còn cô?...cô sẽ như Tulip chứ....chắc cũng không muốn tôi nói đâu nhỉ? _Nói đi.....Layon điềm tĩnh đáp dưới cái nhìn đầy giận dỗi của Tulip.Julia lại một lần nữa phá lên cười _Được...tôi đồng ý sẽ nói với cô nhưng với một điều kiện _Nói....Layon đáp ngay _Tốt tốt....Tulip dễ thương à,ngay bây giờ cô tránh xa Ren được rồi đấy. _Cái gì............Tulip thét vội...Julia vẫn điềm tĩnh nói _Tôi bảo cô tránh xa Ren ngay bây giờ được rồi........... _Cô nằm mơ à....đừng có nói mấy điều vô nghĩa đó nữa. _Tulip,bình tĩnh đi,mày đừng có rối lên như thế.... _Được....mày là bạn thân của tao,tao tưởng mày hiểu tao....ra mày cũng như vậy....thôi thì mày với nó cứ mà cùng nhau tâm sự....tao về...Tulip tức giận nói _Tulip à....nghe tao nói đi....xin mày đấy,tao không có ý đó...Layon biến đổi sắc mặt nói... _Th0y....bây giờ tao hiểu rồi....không cần nói nữa....từ nay mày với tao không bạn bè gì hết. tạm biệt... Tulip bực bội quay lưng đi,bỗng _Tulip....mẹ sẽ theo con...con ơi...con là đứa con gái yêu nhất của mẹ....tại sao đã 2 tháng rồi mà con vẫn hôn mê chứ.... Nhận ra giọng nói quen thuộc,Tulip run run quay lại nhìn Julia đang cười ngạo nghễ,cô nắm chặt tay nuốt nước mắt vào lòng và hỏi _Cô nói đi,cô muốn gì...tại sao cô biết bà ấy.....? _HÀ hà...cô muốn biết thì chấp nhận điều hồi nãy tôi đã nói với cô.được chứ? _Tôi....tôi......Tulip lắp bắp cuối đầu xuống suy nghĩ.Nước mắt cô bé trào ra...một bên là gia đình thân yêu,một bên là người chồng mà cô mới phát hiện ra tình cảm...cuối cùng,Tulip gạt nước mắt nói
_Tôi chấp nhận Một lần nữa Julia cười phá lên trong làn nước mắt của Tulip.Layon tiến đến cạnh Tulip nắm tay Tulip,nhưng cô bị từ chối bằng cái hất tay mạnh bạo của Tulip.Cô nàng tức giận bảo _Tránh xa tôi ra....tôi không có cô bạn như cô....Layon tôi quen đã chết rồi... _Tu....Layon nhìn Tulip rưng rưng nước mắt.Trong một thoáng,tưởng chừng như cái khung cảnh này có thể khiến người ta ngộp thở đến chết nhưng tiếng nói của Julia đã kéo Tulip về hiện tại. _Cô muốn gặp lại mẹ cô đúng không Tulip....? _Đúng thì sao... _Tránh xa Ren ra...còn nữa,cô phải giúp chúng tôi thành đôi thì lúc đó tôi sẽ làm cho cô trở về bên mẹ cô được.... _Được rồi,tôi chấp nhận...nhưng cô chưa cho tôi biết cô là ai.......... _Tôi chính là cô,Tulip ạ.... _Là sao?_Tulip ngơ ngác hỏi _Tôi không phải là Julia....mà tôi tên là Tulip,con của mẫu hậu LinhLinh....sau khi nghe tin phải cưới Ren,tôi ương bướng không chịu do đó phải hóa trang thành một người khác..... Tulip sững sờ nhìn Julia....Layon cũng không khỏi ngạc nhiên khi biết sự thật đó.Tulip bắt đầu cười...cười một cách ngây dại _Hahaaha....ra cô là Tulip...haha...thì ra cô chính là vị hôn phu của Ren....vậy thì đi mà biến thành tôi đây này.... _Không được....tôi có rắc rối về một số vấn đề....thôi thì như thỏa thuận vậy....được rồi,2 người có thể về. 3 vị hoàng tử đang tìm cô đấy,tạm biệt cô,Tulip à và nhớ rõ lời tôi nói._Julia mỉm cười,1 nụ cười thật đáng yêu dành tặng cho Tulip trước khi biến mất
Trong chốc lát,Tulip và Layon ngã xuống nhắm mắt.Khung cảnh đầy sương mù,hoang vắng ấy đã biến mất,thay vào đó là cái khung cảnh sáng rực sắc hoa như lúc ban đầu bước vào. _Họ đây rồi........... Nicky hét lên,từ 2 phía kia,Ren và Pyo chạy đến,lay Tulip và Layon dậy.2 cô nàng gượng đứng trong sự giúp đỡ của 3 người con trai.Tulip nhìn Ren,một ánh mắt buồn bã khó hiểu rồi đẩy Ren ra.Cô nói _Tôi không cần sự giúp đỡ của anh....tránh xa tôi ra... Ren bất ngờ vì thái độ của Tulip.Cậu hỏi và đưa cánh tay lên trán Tulip _Cô sao vậy...bị ma ám hở.... _Điếc à...tôi không cần anh quan tâm..... Tulip hét lên và bỏ chạy.Ren nhìn theo nhưng không giữ Tulip lại.Cậu nhăn mặt nhìn Layon hỏi _Cái con nhỏ đó bị gì thế....? _Không biết.... LAyon buồn bã đáp rồi cũng quay lưng đi.Pyo,Nicky,Ren lắc đầu nhìn theo 2 cô gái mà không hề biết đã có chuyện gì xảy ra và rồi chạy theo sau Layon.Trở lại Tulip,cô nàng phóng vụt chạy lên lâu đài ngủ,cô tình cờ đụng phải Mery và Laura.Laura kéo áo Tulip và nói _Con nhỏ chết tiệt kia,mày đui không đấy? Tulip không trả lời,vẫn giữ bộ mặt đó bước đi.Laura tức giận chụp tóc Tulip lôi ngược lại và dằn mặt _Mày tới số rồi,dám không trả lời tao hả...được khá khen cho mày....con nhóc xấu xí Và rồi Laura cùng Mery xông vào đánh Tulip tới tấp.Tuy vậy,Tulip không thèm kháng cự như thường ngày.Một lát sau.Laura và Mery mỉm cười thỏa mãn bỏ đi để lại Tulip nhớp nhúa rách rưới ngồi bệt dưới sàn.Tulip nắm chặt tay khóc nức lên _Tại sao...tsaochứ....hhuhuhuhuuuuuuuuu.....LyLy tỷ tỷ ơi....con phải làm sao đây....phải làm sao hả mẹ? Cũng lúc đó.Pyo,Ren,Nicky và Layon cùng bước lên lâu đài ngủ và hốt hoàng khi nhìn thấy Tulip đầu tóc rối bời,áo quần rách rưới ngồi đó.Layon vội chạy đến bên Tulip và đỡ Tulip dậy,nhưng rốt cuộc,Tulip hất mạnh Layon ra khiến cô nàng đó ngã xuống.Nicky vội vàng chạy lại bên Layon và đỡ cô bé đứng dậy.Ren bước đến nhìn Tulip hỏi _Cô sao vậy.... Tulip không trả lời,gượng đứng dậy và bước lững thững đi.Pyo chạy đến bên cạnh Tulip dìu Tulip đi.Cậu cởi chiếc áo khoác ghi lê của mình ra và mặc cho Tulip,rồi ôm Tulip đưa cô bé về phòng.Ren nắm chặt tay dộng vào tường,tức tối nói _Cái con nhỏ này....sao lúc nào cũng làm người ta tức vậy....đáng ghét quá.... _Anh nên tránh xa Tulip ra vì điều đó có lợi cho Tulip đấy. Layon bước qua mặt Ren nói nhỏ rồi bỏ về phòng.Ren và Nicky không còn biết nói gì chỉ lạ lẫm đứng suy nghĩ về tất cả những gì xảy ra.Ren nắm chặt chiếc vòng đó vào lòng rồi quay mặt đi.................. _Tulip à,em sao thế... Pyo đặt tay lên vai Tulip và hỏi một cách lo lắng.Tulip vẫn im lặng sững sờ nhìn ra ngoài cửa sổ không thèm trả lời Pyo.Lúc ấy,Layon vừa bước vào liền đưa đôi mắt buồn bã nhìn Tulip mà không nói một lời.Pyo chạy đến cạnh Layon hỏi _Nè em,Tulip sao vậy? _Không sao,... Layon chỉ nói có thế rồi cuối mặt xuống tiến thẳng đến giường và nằm xuống,xoay mặt vào tường để lại Pyo đằng sau với vẻ mặt ngạc nhiên khó hiểu. Đêm hôm đó,thầy giáo triệu tập cả lớp xuống dưới sảnh đường của lâu đài ngủ để phổ biến cuộc đi chơi sắp diễn ra.Tulip mệt mỏi bước xuống theo dòng người.Cô bước đứng cuối hàng mà không nhìn một ai.Tất nhiên hành động đó không qua khỏi mắt của mọi người,và đặc biệt là Julia.Cô nàng nhìn Tulip nhếch môi cười rồi quay lên.Ông thầy giáo bắt đầu cao giọng nói _Các trò à,hôm nay chúng ta sẽ đến chợ buổi đêm,mua sắm vài món để chuẩn bị cho các lễ hội trong dịp đi chơi này. Mọi người reo lên mừng rỡ và úa ra sân.Tulip chạy vội đến cạnh thầy giáo,kéo tay thầy và nói _Thưa thầy,em hơi mệt ạ....nên em sẽ không đi được,thầy cho em ở lại _Được,vậy tiểu thư ở lại nhá.Đừng chạy lung tung đó.....biết chưa....Thầy giáo căn dặn hỏi _Em biết. Tulip đáp chầm chậm rồi quay trở lên phòng một mình.Cô ngồi xuống giường thở dài,một hồi lâu sau đó,Tulip đem chiếc điện thoại ra và mở đến files ảnh của mình tìm cái ảnh mà cô chụp lén Ren hôn người ta trong phòng thể dục hồi đầu năm để ngắm nhìn.Tulip mỉm cười trong làn nước mắt trách _Đồ khỉ xấu xí,tại sao lại yêu anh cơ chứ.... Bỗng dưng,chiếc điện thoại cô từ từ tuột khỏi tay cô.Tulip hốt hoảng quay lại hét to mà không thèm nhìn người đó là ai _Trả điện thoại cho tôi....trả đây.... _Không trả.... Nghe cái giọng quen quen đó,Tulip từ từ quay lại và nhìn thẳng vào mặt người ấy.
Rồi cô nàng đỏ tía mặt quay đi.Cô thầm nghĩ _Cái gì vậy nè....chả nhẽ Ren,anh ta không đi chơi sao....chết rồi....những lời ấy không biết hắn có nghe không.... _KakA....nhớ tôi lắm à....hay sao mà đem ảnh tôi ra xem thế....Ren cầm điện thoại Tulip trong tay cười chế nhạo cô bé
_Xì,ai mà thèm nhớ anh... Tulip vẫn đáp mà không quay mặt lại nhìn Ren bởi lẽ cô nàng sợ Ren sẽ thấy đôi má ửng đỏ của mình.Ren lại phá lên cười và nhái lại cái giọng mà anh chàng vừa nghe được từ miệng Tulip _Đồ khỉ xấu xí,tại sao lại yêu anh cơ chứ... Đến lúc này,Tulip giật thót mình nắm chặt chiếc mền trong tay,không nói gì.Ren vẫn vô tư cười hỏi _Chả lẽ cô yêu tôi..... _Đúng đó....Tulip đáp ra và vội bịt miệng lại vì biết mình đã nói một điều hết sức điên rồ.Thế nhưng,điều đó không làm Ren cười nữa mà sững sờ nhìn Tulip.Cậu vội đến trước mặt Tulip nhìn cô bé hỏi với giọng đa nghi _Cô nói thật chứ....cô yêu tôi ư? Tulip lầm bầm cái gì đó rồi ngước đôi mắt mọng nước nhìn Ren làm Ren lúng túng.Tulip cười đáp _Tôi giỡn ấy mà..._Tulip lại im lặng rồi thay đổi thái độ một cách đột ngột...._tôi ghét anh kinh khủng,thôi bước ra khỏi phòng tôi ngay....đừng để tôi nhìn thấy anh nữa....đồ khi đáng ghét... Lần này,Ren không nghe theo lời khích báng của Tulip nữa,mà vẫn im lặng đứng đó nhìn Tulip.Cậu chỉ im lặng,đưa bàn tay cứng cáp của mình lên và lau nước mắt cho cô ấy.Tulip dường như mất phản xạ,nên ngồi im lặng lẽ nhìn Ren.Một phút yên ắng cả không gian không một tiếng động,chỉ còn đủ nghe tiếng thở nhịp đều đều của hai người.Ren bắt đầu nói với giọng nghiêm túc _Tulip à,hôm nay cô sao vậy,mọi hành động đều rất lạ.... _.............................. _Tôi biết cô không ghét tôi,tôi biết cô yêu tôi đúng không?_Ren vẫn đều đều giọng hỏi Tulip nghe đến đây thì tim cô đau quá,nó nhói đau một cách lạ thường.Cô biết mình không thể giấu tình cảm nữa,suy nghĩ một hồi rồi cô gật đầu.Ren mỉm cười rồi lại tiếp tục hỏi _Vậy tại sao cô lại tránh xa tôi hả? Tại sao.... _Tại vì....Trong phút chốc,Tulip đã định nói bật ra mọi bí mật nhưng cuối cùng cô đã kìm chế lại được.Tulip nhanh trí nói_Tại vì anh yêu LAura...anh hôn cô ta...người mà tôi ghét nhất _Ra là vậy... Ren phán một câu rồi leo lên giường Tulip ngồi.Lại một lần nữa im lặng,rồi Ren à lên một tiếng và nhìn Tulip.Ren lôi vật ấy trong túi quần ra đưa cho Tulip nói _Nè....cô giữ cái này đi...tôi nhặt được ở khu vườn đấy
Tulip nhìn chiếc vòng và chợt nhớ ra mình đã đánh mất nó nên cô mỉm cười nhận lại chiếc vòng đó.Tulip nói với giọng thích thú _Cám ơn anh nhá,tôi yêu chiếc vòng anh tặng tôi lắm đấy. _Không có gì Ren cười híp mắt rồi khung cảnh lại rơi vào thế im lặng một lần nữa.Cuối cùng,Tulip quyết định phá vỡ khung cảnh ấy,hỏi lại Ren,đánh trống lảng một cách trắng trợn _Sao anh không đi chơi với lớp....? _Không thích nên ở lại....ai dè cô cũng ở lại... _Xạo dữ thế>"<....Tulip nhăn mặt nói _Hì....thật ra tôi lo cho cô nên ở lại đó.... Tulip sững sờ nhìn Ren khiến Ren phì cười.Cậu đưa hai tay lên nhéo má Tulip nói
_SAo sững vậy...cảm động lắm hả... _Đồ khỉ.... Tulip phì cười nhìn Ren một cách thích thú.Ren xoa đầu Tulip nhận xét _Cười thế này có phải xinh hơn không....cái mặt lúc nào cũng bí xị..... _Hì hì..... Đến lúc này,Tulip không thể không ngăn mình ngừng yêu Ren được nữa.Cô quyết định sẽ chọn Ren tuy cậu không hề yêu mình.Khung cảnh ấy thật hạnh phúc biết bao.Tulip bắt đầu thay đổi cách xưng hô,nhìn Ren hỏi _Thế Ren yêu Laura ư? _Không biết nữa.Trước kia,đúng là Ren yêu Laura thật nhưng................. _Nhưng sao?_Tulip hồi hộp hỏi _Từ khi gặp Tulip ở khu vườn ấy,Ren đã có cảm giác gì là lạ.Chỉ khi ở bên Tulip,Ren mới thật sự là con người của mình.... _Vậy Ren yêu Tulip rồi đấy....._Tulip lè lưỡi trêu Ren khiến Ren phì cười.Ren ngúc ngắc cái đầu _Có thể lắm chứ......_Rồi Ren nhìn Tulip nhấp nháy đôi mắt.Tulip ôm bụng cười,nói _Cái mặt Ren tếu lâm quá đi....thôi....đừng yêu Tulip nữa....yêu Laura ấy,hay là yêu Julia cũng được mà_Tulip đổi đề tài _Tulip nè....Ren gọi mà không cần trả lời Tulip _Gì cơ.....Tulip đưa đôi mắt vô tư nhìn Ren _Tulip vô duyên quáaaaaaaaaaaaaaaaaa..............Ren kéo dài lời nói đó khiến Tulip nhăn mặt.Đưa bàn tay lên nhéo tai Ren hừ giọng _Cái thằng khỉ này....kêu ai vô duyên ế........... _Xí.............kêu Tulip chứ ai,tự nhiên lôi Julia vào cuộc.....Ren lè lưỡi trách móc.... Tulip nghe đến vậy lại bị ám ảnh bởi những lời nói của Julia,những hình ảnh đáng sợ đó ùa về trong đầu óc cô,cô biến đổi sắc mặt nhìn Ren.Rồi chắp hai tay nói _XIn Ren đấy.....Julia cũng dễ thương mà....để ý Julia một lần đi.... Ren lạ lẫm nhìn Tulip,rồi đưa tay lên cằm xoa xoa _Cái con heo này,yêu người ta mà lại mong người ta yêu người khác....kì vậy _Xì...........yêu một người là không cần người đó đáp lại tình yêu của mình,chỉ cần người đó hạnh phúc và vui vẻ là đủ_Tulip nói một tràng khiến Ren mỉm cười hỏi ngược lại _Nè nhóc,yêu chưa mà dạy lý thuyết người ta thế? _Lêu lêu,đây là lần đầy Tulip yêu đấy,nhưng chỉ muốn yêu đơn phương Ren thôi...._Tulip nhìn qua Ren cười mỉm
Ren ngạc nhiên khi Tulip nói đến thế.Cậu nghĩ thầm"Con nhóc này đẹp vậy mà lần đầu yêu hả trời....lạ quá....tin được không nhỉ"Tulip không để ý đến vẻ mặt của Ren,vẫn tiếp tục nói _Thế nên nếu Ren nghĩ tình vợ chồng của chúng ta thì hãy thử đến với Julia nhé.... _Được,Ren sẽ thử,nhưng với điều kiện....Ren cười ranh mãnh _Điều kiện gì,nói đi _Lúc này,Tulip cho Ren ôm một cái nhá.... Tulip nghe điều kiện kì lạ của Ren liền nhăn mặt,ngài ngại nói _Thôi....ngại lắm.... _Tulip nhà ta mà cũng biết ngại cơ đấy...._Ren cười ồ lên phán xét khiến Tulip đỏ mặt nhéo tay Ren một cái rồi bảo _Không chịu đâu........ _Xì....vậy thôi....Ren hếch cái mặt qua chỗ khác khiến Tulip lúng túng như con gà mắc tóc vậy.Sau một hồi đắn đo suy nghĩ,Tulip đưa tay giật giật áo Ren,gọi _Nè....Ren.... _Gì....Ren giả vờ hờn dỗi _Tulip...Tulip...._Cô nàng run run nói lắp bắp _ĐỒng ý hả....Ren nhấp nháy cặp mắt Tulip không nói,chỉ gật đầu lia lịa với vẻ đồng ý.Thế là,Ren mỉm cười ranh mãnh quay lại ôm chầm lấy Tulip vào lòng.Trong khoảng khắc đó,Tulip cảm thấy ấm lòng và hạnh phúc vô cùng.Cô nở nụ cười mỉm và dựa đầu vào bờ vai của Ren.Bây giờ,Tulip cảm thấy Ren cao lớn hơn mình rất nhiều,đáng yêu nữa.Hai người tình tứ với nhau mà không hề biết,bên ngoài kia,có ai đó đang nắm chặt bàn tay của mình lại tức giận làu bàu _Tulip....mày dám ôm Ren,hãy đợi đấy..........
Sáng hôm đó,Ren và Laura nghênh ngang bước qua phòng của mấy vị hoàng tử,tiểu thư.Mọi người ra chào đón cặp đôi này,Ren đưa đôi mắt nhìn quanh,phát hiện ra cái gì đó thiếu thiếu,liền cao giọng hỏi _Con heo đâu rồi... _Heo nào cơ anh Ren?_Nicky ngơ ngơ như con bò đội nón hỏi _Thì cái con heo Tulip đó...._Ren bật mí _Sax.....Tulip mà anh gọi con heo....Nicky lắc đầu ngao ngán _Nó còn ngủ....Mery vội đáp ngay _Cái con heo này......... Ren mỉm cười nói và gật đầu rồi tiến thẳng đến giường cô bé.Cậu nhìn Tulip một cách chằm chằm ngẫm nghĩ _Con heo này khi ngủ dễ thương phết.... Chả là cậu thấy pé heo Tulip nhà ta vừa ngủ vừa mút tay chùn chụt ấy mà...ss nhà ta nhí nhảnh quá nhỷ....^^~...Layon bước vào thấy Ren là lạ liền nghi ngờ bảo _Nè...tính ám sát Tulip hả...(thông cảm,ss nì mê xem phim trinh sát nên....lâu lâu bị nhiễm ấy mà)hay sao mà nhìn Tulip chằm chằm vậy _Cái con nhỏ này...người ta thích người ta nhìn,vô duyên ế....khi nào cũng nghĩ xấu người khác_Ren trách Layon khiến cô nàng nhăn mặt _Phải Ren không zậy trời....chả lẽ ma ám rồi à _Ám cái đầu khỉ cô thì có....Ren dí trán Layon một cái rồi nói ngược lại khiến Layon tức đến xùi bọp mép...(T/g ơi...nổ vừa vừa á...cho pà kon nó sống) Tiếng cãi nhau ồn ã khiến Tulip trở mình cằn nhằn _Mấy đứa khỉ này,ồn ào quá...im lặng cho bản cô nương ngủ..... Nghe vậy Ren và Layon lập tức im lặng.Cậu từ từ tiến đến dưới chân Tulip,nghĩ ra cách chọc phá cô,cậu thổi nhè nhẹ dưới lòng bàn chân Tulip....và rồi.........3.........2...........1............... _Ui da.........chẹp mũi tui rùi trời ơi...má ơi là má....(bị ss Tulip nhột quá thẳng chân tống khứ ấy mà...)Ren thét lên khiến mọi người ở phòng khách chạy vào.
Ai nấy đều nhăn mặt khi thấy mũi Ren xịt máu,Laura chạy đến,lấy khăn tay của mình lau cho Ren rồi nhìn Tulip quát _Con nhỏ kia,mày dậy ngay,dám đá Ren như vậy hả.... Tiếng ồn đó khiến Tulip tức tối lồm cồm bò dậy,nhăn mặt nói Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 593x600. _Ngủ mà không yên nữa sao...._Rồi cô nhìn sang Ren há hốc miệng,hỏi một cách ngây thơ_Ren sao thế?Mũi bị ai đánh mà chảy tội nghiệp ế.......... _Her...her....Ren không sao.....Ren nhăn mặt cười khổ sở Đằng kia,Layon và mọi người đang nhìn Ren với Tulip một cách lạ lẫm và nghi ngờ về cách nói chuyện xưng hô của hai người. 30 phút sau,cả đám xuất hiện dưới sảnh đường,theo đoàn người của lớp đến ăn lâu đài ăn để ăn điểm tâm.Layon đi tụt lại sau cùng mặc dù người khởi đầu là cô bé.Sau khi thấy được cơ hội thích hợp,Layon kéo tay Tulip lại và nói _Tulip,mày vẫn còn giận tao chứ? _Hì hì....hết rồi....Tulip xoa đầu cười xòa khiến Layon mừng rơn nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Tulip và nói _Yêu mày quá....yêu mày quá....
Tulip xoa xoa đầu Layon mỉm cười nhè nhẹ.Ai ngờ,một câu nói s0ck của ai đó vang lên: _Cô bị đồng tính hả Layon....Nicky cười một cách nham hiểm,nói sock Layon. Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 800x514. Cô nàng này cũng không vừa,hếch hếch cái mặt lên trời đáp trả _Chứ sao nữa,anh hem thấy à...hay anh ghen tị với Tulip... _Th0yyyyyyyyyy.....cho Julia xin....Julia lên tiếng dập tắt tiếng cãi nhau. Đến lúc này,Tulip mới nhớ lại những gì ngày hôm qua,cô nhìn Julia bằng ánh mắt lo lắng.Và rồi sau khi đắn đo suy nghĩ,Tulip kéo tay Julia ra đằng sau,nói với giọng nhẹ nhàng và bình tĩnh _Julia à....Tôi muốn từ bỏ hợp đồng với cô.... _Tại sao,..........._Lúc này,Julia bắt đầu biến đổi sắc mặt khi thấy thái độ của Tulip _Tại vì tôi yêu Ren...tôi không thể sống thiếu Ren được...tôi biết như thế thì có lỗi với mama nhưng..... _Thế Ren có yêu cô không mà cô quyết định như vậy?....Julia hỏi cắt ngang câu nói của Tulip _Tôi không cần Ren yêu lại,chỉ cần nhìn thấy anh ấy hạnh phúc là tôi vui rồi... _Kể cả lúc Ren trong tay người khác?_Julia đưa ra ví dụ xấu nhất.Tuy hơi lưỡng lự nhưng Tulip vội trả lời ngay _Đúng _Vậy đây là cái quyết định cuối cùng của cô ư? _Ừ...Tulip gật đầu chắc chắn.Nghe đến vậy,Julia không nói nữa,cô đi lên trước bắt chuyện với Pyo.Layon mỉm cười đến bên Tulip nói _Tao phục mày thật đó Tulip... _Có gì đâu mà phục tao,tao chỉ làm theo lời con tim mách bảo thôi _Ghê nhá....Layon chớp chớp đôi mắt nhìn Tulip khiến cô nàng thấy ngượng,xô nhẹ Layon hờn dỗi _Dẹp mày đi.... _Hì hì.... Hai cô nàng lại vui vẻ cười đùa với nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Ren nhìn 2 cô bé đó liền nở nụ cười nửa miệng khó hiểu.
Lát sau,Tulip rượt Layon chạy lòng vòng mội hồi thì Layon đứng lại thở gấp gáp và bảo _Phù....phù....Ế mày,....phù...đứng đó,...phù... tao chụp ảnh chơi.... _Ok lun.Tulip gật đầu đồng ý ngay _3.....2....1....cười nào Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 1000x1660. Tulip nhe răng cười một cách hồn nhiên.Pyo thấy thế liền nói _Cảnh ở đây xấu thế em chụp ảnh làm gì.... _Người ta thích mà....Tulip nhõng nhẽo Ren phì cười vì đây là lần đầu thấy Tulip đáng yêu như vậy.Bỗng dưng,cậu cảm giác tim đập mạnh khi nghĩ về cô bé,cái cảm giác gì đó vừa hạnh phúc,vừa đau nhói và...............vừa lo sợ,rất là lo sợ...
_Mọi người...nhanh vào ăn sáng thôi,còn để thời gian mà đi đây đi đó chứ.....Pyo gọi lớn.... _Đi....đi...đi. nào Ren....Tulip cười hề hề rồi kéo tay Ren đi.Bên cạnh Ren lúc này là Laura.Cô bé nhăn mặt _Bỏ cái tay cô ra... _CÔ bỏ thì có,...xùy xùy....đây là Chồng tôi....Tulip đưa tay đuổi đuổi khiến Laura tức tối chạy qua ngả kia,xô Tulip một cái rồi cười _Đi chết đi nè.... Bị xô ngã đau,Tulip đứng dậy,đưa đôi chân cành vàng lá ngọc của mình...(Ọe...ọe...gớm phết)đá ngay cái mông yêu dấu của Laura rồi nhấp nháy mắt... _Cô đi chết thì có... Đằng sau lưng ấy,Nicky,Layon,Mery và Pyo đang há hốc miệng nhìn 2 cô bé tiểu thư tranh dành Ren một cách kì quái. Tại bàn ăn,tất cả các món được dọn ra đúng thời gian.Thấy vậy,Tulip không cần đợi mọi người mà đưa ngay đũa lên lấy thức ăn cho Ren....nào ngờ,một đôi đũa khác,cũng chạm ngay món đó,trên đôi đũa cô đang cầm.Tulip hằm hằm cái mặt nhìn lên nheo đôi mắt lại nói một cách khó chịu _Nè...tui chọn trước....ai cho cô xía vào đây hử? _Kệ cô á....ai bảo cô chậm....xì.........Laura bướng bỉnh trả lời _Á...à...cô được....xem thử ai nhanh tay hơn..._Tulip gật gật cái đầu ra vẻ ta đây oai lắm Thế là,một cuộc ẩu đả để tranh dành thức ăn đã xảy ra.Cứ khi nào người này định gắp lọai thức ăn nào,thì ngay y sì người kia chọt đũa vào cố lấy cho bằng được.Sau một thời gian gay cấn......3.....2.....1.....và do sơ suất của 2 người thế là,nguyên một đĩa thức ăn văng tung tóe lên người Ren......khiến cậu chàng tức giận đứng dậy đập bàn nhìn cả 2 vị tiểu thư _2 người....... Laura từ từ đưa đôi mắt qua nhìn Ren 1 phần lo lắng,1 phần sợ Ren nồi giận.Cô liền run run hỏi
_Hoàng...hoàng....tử....tử...Ren không...không....sao....chứ? Ren chưa kịp trả lời thì đã nghe tiếng chế giễu của cô nàng Tulip.Cậu trố mắt nhìn khi thấy Tulip đã không biết lỗi mà còn nhe răng,lè lưỡi cười....và nói s0ck Ren Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 595x399. _Cho chết.... Như một lưỡi dao chặt ngay cổ,Ren xịu mặt xuống lắc đầu rồi chỉ biết im lặng bước ra khỏi bàn nhìn mọi người nói _Ren về thay áo quần đây không thôi mùi thức ăn nó bốc lên,hôi chết Mọi người nhìn Ren cố nín cười gật gật đầu.Tulip cầm đũa liếm liếm rồi đưa tay lên chào _Ren về nhá...cẩn thận con cẩu nó cắn.... _Trù ẻo Ren hử....Tulip về với Ren....Ren phải xử Tulip mới được Nói dứt câu,cậu đã kéo Tulip ra khỏi bàn và đi về phía lâu đài ngủ mà không để ý tới ánh mắt căm hận của người đó.Nicky ngơ ngác nhìn Pyo,rồi lại nhìn Layon hỏi _2 người này đang yêu nhau à....? _AI biết............đi mà hỏi tụi nó ấy....Pyo và Layon đồng thanh trả lời rồi cùng phá lên cười khi thấy bộ mặt bí xị của Nicky...
_Weeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee......đứng lại xem nào Ren....kéo Tulip đi đâu thế...người ta còn chưa ăn một miếng nào...uổng quá _Đã heo rồi mà còn ham ăn...hết biết_Ren lắc đầu nhìn Tulip nói và thế là nhận ngay như lai thần chưởng của cô nàng _Ế.....kêu ai là heo hử khỉ con điên khùng kia....người ta có thân hình mi nhon lắm đấy,không chừng sau này Tulip đi làm người mẫu đó _Kêu ai là khỉ con điên khùng thế heo....có mà làm người mẫu của mấy con heo ú na ú nụ thì có....à....màk không,sau này đi làm người mẫu nhớ đặt tên này cho hay nè...tên đặc biệt cho Tulip luôn đó _Tên gì...cho Tulip à....Tulip hồi hộp hỏi _Ừ...là người mẫu "Eo Chân Hy"....Ren cười ranh mãnh trả lời khiến Tulip nghi hoặc _Tên gì kì ế...đã vậy đặt tên cho người ta mà cười.Có gì lạ đây nghen _Đâu có lạ đâu...tại thấy Tulip hợp tên đó mà.... _Hợp ư....vậy được...à...mà tên Việt Nam nó là gì....Tulip ngơ ngáC hỏi _Là...là...Y CHÂN HEO đó....hahahaha............Ren phá lên cười rồi vụt chạy khiến cô nàng Tulip đỏ mặt tía tai rượt theo la bài bãi _Ê....cái con khỉ kia...đứng lại...chọc người ta hả....đứng lại mau... Ren chạy nhanh như bay lên phòng.Tulip thở hổn hển nói _Không biết ăn cái gì mà chạy nhanh dữ ế _Ăn cơm quản gia nấu ấy mà Ren ló cái mặt ra cửa nháy mắt nói khiến Tulip tức lộn ruột,dùng hết sức tống khứ Ren vào trong lại đó _Bước vào thay áo quần nhanh....đồ khỉ bon chen..... Tulip bước vào căn phòng ấy,rồi thả mình xuống chiếc ghế sofa gần đó nằm nghỉ.
Một lát sau.Ren bước ra với một bộ đồ cực mới toanh,cực đẹp,cực bảnh bao,cực hoành tráng....Cậu nhìn Tulip nói _Nhắm mắt lại đi heo con _Làm gì ế....định kiss Tulip hử....(Bà chị này chắc đang nằm mơ giữa ban ngày) _Sax....sax....kiss à....tội quá Tulip à....tha cho Ren 1 nước,...Ren mà kiss Tulip chắc Ren đi nhảy sông tự tử quá....Ren chắp hai tay trước mặt vai vái khiến Tulip một phút đỏ mặt ngại ngùng.Sau đó,cô bắt đầu cười ranh mãnh _Vậy thì chuẩn bị chết đi...lúc đó đừng lo,Tulip sẽ lo cho Ren,sẽ cúng cho Ren... _Một cây hương....à mà không...nửa cây hương không thôi phí tiền chứ gì....Ren nói ra những lời đó khiến Tulip ôm bụng phá lên cười _Hahahaa...............có biết à...vậy tốt.... _Thì đó luôn là câu cửa miệng của heo con mà....vừa heo vừa keo kiệt....sau này mà có ế chồng....Ren mỉm cười trù ẻo Tulip.
_Không có đâu,hoa có chủ rồi,làm sao lấy chồng nữa.....Tulip nhếch môi cười rồi nhìn về phía Ren đầy ẩn ý khiến Ren rùng mình một cái rồi quay mặt đi _Nghe mà nổi cả da gà....giờ Ren hỏi có nhắm mắt hay không hả? Vốn tính tò mò có sẵn từ khi cha sinh mẹ đẻ ra nên tất nhiên cô nàng gật đầu đồng ý....5 phút sau,Ren lại mở lời _We.....mở mắt ra đi... Tulip từ từ ty hý đôi mắt và rồi cô nàng mỉm cười à lên một tiếng khi thấy bó hoa đẹp đẽ trước mặt mình
Tulip khều tay Ren hỏi _Nè,bó hoa này Ren tặng cho Tulip hay cho ai vậy? _Hỏi ngốc ế.....tặng cho người khác thì Ren bảo Tulip nhắm mắt mà tế ông trời à.... Tulip mỉm cười hạnh phúc một hồi rồi lại ngớ người ra,biến đổi sắc mặt nhìn Ren một cách đầy nghi hoặc và hỏi _Làm gì tự nhiên tặng hoa cho Tulip ế....chả lẽ hoa này có độc sao? _A...cái con heo này....người ta tặng hoa không lấy thì thôi còn bảo hoa có độc nữa chứ....xíiiiiiiiiiiiiii hem lấy thì Ren tặng cho Laura......Ren hờn dỗi trách.Tulip nghe Ren nhắc đến Laura nhảy vội lên giựt lấy bó hoa từ tay Ren nói _AI bảo không lấy đâu....mà cái con khỉ khô này,tặng hoa cho người ta rồi còn đòi lấy lại tặng cho người khác là sao hả....đúng là đồ keo kiệt mà... Ren nghe vậy vội vàng xoay lưng đi để nhịn cười.Cậu đằng hắng một tiếng rồi huýt sáo nói _Không phải khi nãy có người bảo là hoa có độc mà.... _Thôi...đi về phòng Tulip cất hoa rồi còn ra lâu đài ăn nữa chứ....Tulip đánh trống lảng rồi kéo vội tay Ren ra ngoài. 15 phút sau,2 người có mặt tại lâu đài ăn.Lúc này,mọi người đã đi hết,chỉ còn lại nhóm Pyo vẫn ngồi đó đợi Ren và Tulip.Pyo nhìn 2 người nhăn mặt hỏi _Nè...hai người đi thay áo hay đi hú hí với nhau mà lâu dữ thế.....hết thức ăn rồi đó... Tulip nghe Pyo nói vậy nhăn mặt,rồi lườm Ren _Ế...tại Ren đó...bắt đền đi...thức ăn của Tulip...thức ăn yêu dấu ơi.... _Xì.....người đã heo rồi mà còn ăn nhiều....coi chừng biến thành voi đóRen vừa nói vừa nhe răng cười.Laura thấy thế,hà dua theo nói
_Đồ con heo xấu xí...khi cô vừa đi khỏi là họ dọn ra món gà nướng nè....vịt nướng nè....heo nướng nè....bò nướng lá lốt nè...cua hấp nè,tôm luộc nè...Laura làm cho một tràng và cô ta kể tới đâu thì nước miếng Tulip ừng ực đến đó.Tulip đỏ bừng mặt lườm Ren thêm cái nữa _Thấy chưa....bắt đền cho Tulip đi....đồ con khỉ đáng ghét mà.... _Xì.................heo không ăn thì đỡ chứ sao....ăn vào sau này lỡ thành người mẫu "Eo chân hy" thì sao_Ren bịt miệng cười đầy ác ý _Á à....cái con khỉ này.....Tulip thốt lên có chừng đó hà _Bình tĩnh Tulip,nhỏ Laura nó chọc mày đấy,làm gì có buổi sáng nào mà ăn dữ ế......Layon lên tiếng rồi mỉm cười Tulip tức tối vì biết mình bị lừa liền nhìn qua lườm lườm Laura _Cái con quỷ cái kia...dám lừa bản cô nương hả...hôm nay nhà ngươi sẽ chết với ta.........xông lênnnnnnnnnnnnnn.................. Tulip hét xong liền bay tới giựt tóc,cắn tai Laura như điên và cô cũng bị nạn không kém.Cuộc ẩu đã thứ 2 diễn ra trong ngày giữa hai cô tiểu thư khiến mọi người lắc đầu ngao ngán.Nicky hất hất tay Ren cười cười _Chết...chết....vậy là không được đâu nhá anh 2....có vợ rồi còn đi ngoại tình...hí hí....
Ren tức lộn máu đứng ra hét _Nè.....2 người có thôi đi không hả _Im.................. Và rồi 2 cục đá tung ra trúng ngay cái đầu yêu dấu của Ren khiến mọi người trong nhóm há hốc miệng lắc đầu....Liền ngay sau đó,Tulip và Laura dừng tay lại ngó qua Ren.LAura chạy vội đến xoa xoa cái đầu Ren hỏi _Anh không sao chứ....em...em...xin lỗi.... Lại một lần nữa,Ren chưa kịp nói gì thì đã bị tiếng cười của Tulip ức chế _Hahahaha.............con khỉ ngố....nhìn cái mặt Ren kìa....đao vô tội vạ....hahaha......... Và thế là....và thế là...................