Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’-CLass 12a1-Kết Nối Bạn Bè CLass 12a1-‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
ak_toannhắn tới Các bạn lớp A1 :" Chúc các bạn ăn tết vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. ".
Vânnhắn tới các bạn trong lớp :" Chúc các bạn luôn học thật tốt! hi vọng cả lớp mình có nhiều dịp họp mặt cùng nhau!
".
Minh Tuấnnhắn tới Anh em :" nho anh em qua! hom nao lam tran nhi lau lam chua xut tung luoi chu dieu ) . cai thang bat ga cu che anh haha . i miss you. we are one.
".
(¯`’•.¸(¯`’•.¸† -‘๑’- Chủ đề có bài mới -‘๑’- †¸.•’´¯)¸.•’´¯)
Số bài : 31 Số tiền : 25185 Điểm thanks : 5 Sn : 19/12/1993 Đến từ : hp Nghề nghiệp : hs Thú cưng :
Liên hệ: em mộng mơ:
23062011
Em sẽ đợi
(Người post: em mộng mơ)
Anh à, em chẳng phải đã viết tặng anh rất nhiều rồi sao? Em đâu phải nhà văn hay nhà thơ nhỉ, em chỉ là cô bé thích ghi lại những cảm xúc của mình trên những trang giấy. Em không muốn chúng bị mất đi, cho dù nhiều khi đọc lại em thấy mình thật là nực cười, nhưng cũng vui và thú vị lắm anh ạ.
Anh! Anh đừng buồn khi cảm xúc của em đôi khi viết về người khác mà không phải anh. Vì em nhận ra sự có mặt của người ta trên con đường em đang đi. Thế nhưng người ta có lẽ chỉ đi với em được một đoạn đường thôi. Còn anh, em chưa thấy anh trên con đường này, sao em vẫn chỉ nhìn thấy anh trên con đường bên kia? Dù vậy, dù không được đi chung cùng anh, dù chỉ là nhìn anh đi con đường bên cạnh, em cũng giành quá nhiều trang giấy để viết về anh, không, là cảm xúc của em về anh. Trong cảm xúc của mình, em thấy anh luôn nhìn em, nhìn sang con đường em đi. Liệu có phải anh đang tìm một ngã rẽ để bước sang con đường bên này? Phải không anh? Em không muốn bước đi nữa. Em sợ khi em bước quá nhiều bước đi trên con đường này em sẽ không còn được nhìn thấy anh nữa. Hai con đường có phải càng ngày càng cách xa nhau? Em đứng lại, đứng lại để nhìn anh và … đợi anh.
Đường còn xa, xa lắm. Em không biết đến khi nào mình mới có thể thôi nhìn nhau mà có thể nắm tay nhau cùng nhìn về một hướng. Em thật sự buồn vì điều đó đấy. Anh cũng buồn phải không? Em biết chứ. Em cũng ích kỉ thật đấy. Em chỉ biết đứng nhìn anh, chỉ biết bắt anh phải bước sang con đường bên này mà không biết rằng anh cũng đang đợi em, cũng đang mong em đi về phía ấy. Nhưng anh không trách em về điều đó phải không anh? Em biết mà. Cho dù em ích kỉ như thế nào, cho dù em có dằn vặt anh như thế nào thì anh vẫn yêu em, và vẫn đang tìm lối rẽ để đi chung với em. Em biết sẽ có lúc mình được nắm tay nhau. Em không biết đó là khi nào. Nhưng em biết mình sẽ đợi anh.